Đợi cho xác định mình đã an toàn, hai người mới dừng lại. Mã Kiều vỗ ngực nói:
- Nguy hiểm thật, không ngờ Bạch phủ lại có nhiều hạ nhân như vậy. Lý sư phó, ta thấy vẫn nên trở về sớm thôi.
Lý Kỳ tức giận, trừng mắt:
- Trở về làm gì? Trò chơi chỉ mới bắt đầu, ngươi đi theo ta.
Mã Kiều sững sờ, còn chưa kịp phản ứng, Lý Kỳ đã đi được mấy mét.
- Ngươi đừng đứng ngây người nữa, đi thôi…
- A..
Mã Kiều nao nao, mang theo vẻ nghi hoặc đi theo hắn.
Lý Kỳ dẫn Mã Kiều đi dạo quanh Bạch phủ nửa vòng, rồi tới một chỗ khá là bí mật của Bạch phủ.
- Lên.
Lý Kỳ giơ ngón tay cái lên, nói.
- Còn vào?
Mã Kiều cả kinh.
- Đương nhiên, đây chính là một cơ hội cực tốt. Bọn họ khẳng định không thể tưởng được chúng ta lại sử dụng một chiêu hồi mã thương. Ngươi yên tâm, lần này đảm bảo an toàn tuyệt đối.
Lý Kỳ lời thề son sắt.
Mã Kiều cũng không ngốc, tức giận hỏi:
- Vậy vì sao ngươi không vào trước?
- Ta là một người rất công bằng. Vừa rồi là ta vào đầu tiên, lần này tới lượt ngươi.
Lý Kỳ chân thành đáp.
- Như vậy mà gọi là công bằng?
Mã Kiều cả giân:
- Ngươi đừng quên, là ta đang giúp ngươi. Ngươi còn không biết xấu hổ nói công bằng?
- Ài, sao ngươi không nghĩ tới, ngươi ăn, ngươi mặc đều là ai cho ngươi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3294011/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.