Lý Kỳ mới đi ra từ phòng Thái Kinh, đã bị Thái Thao bắt tới sân của y. Không có cách nào, Lý Kỳ đành phải rán thêm hai miếng thịt bò cho y.
Mãi mới rời được phủ thái sư, Lý Kỳ lại ngựa không dừng vó đi tới phía tây ngoại thành. Mục đích của chuyến đi lần này là kiểm tra tố chất của đám hài tử kia.
Kết quả làm cho hắn rất hài lòng. Có thể trong một thời gian ngắn ngủi, huấn luyện được như vậy, đã rất không tồi. Liền không tiếc lời khen Tiểu Ngọc.
Đợi khi hắn trở lại Túy Tiên Cư thì đã là tối đêm.
Khi Lý Kỳ vừa vào Túy Tiên Cư, mái tóc mới của hắn lập tức khiến mọi người chú ý.
- Lý huynh.
Triệu Uẩn, Cao nha nội và Hồng Thiên Cửu đi lên, chắp tay chào hỏi.
- Triệu huynh, huynh cũng tới rồi à.
Lý Kỳ đáp lễ. Từ lúc hắn kể chuyện Tam Quốc, tay Triệu Uẩn này coi như chịu khó tới.
- Nha nội, Tiểu Cửu, hai ngươi đang làm gì đó?
Lý Kỳ chợt phát hiện hai tiểu tử Cao nha nội và Hồng Thiên Cửu không lên tiếng, mà vây quanh đánh giá hắn.
- Ài, Lý Kỳ, có phải ngươi bị bệnh bất trị gì không?
Cao nha nội ngẩng đầu, mặt mũi tràn đầy lo lắng nhìn Lý Kỳ. Không đợi Lý Kỳ mở miệng, lại tới một câu:
- Vậy ngươi nhanh kể nốt Tam Quốc Diễn Nghĩa đi.
“Dm có ngươi mới bị bệnh bất trị.”
Lý Kỳ tức giận trừng y một cái, vẻ bên ngoài thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293963/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.