Lý Kỳ hơi sững sờ:
- Ngươi đang nói tới người đánh cá kia?
Triệu Tĩnh gật đầu:
- Chẳng lẽ không đúng sao?
- Đương nhiên không phải.
Lý Kỳ lắc đầu nói:
- Người đánh cá kia nhiều nhất chỉ là địch nhân, chưa nói tới cừu nhân.
- Hai người này có gì khác nhau?
- Đương nhiên là khác rồi. Địch nhân có thể biến thành bằng hữu. Giống như ta và ngươi chẳng hạn. Ai có thể nghĩ tới, chỉ vừa nãy thôi, ngươi còn muốn giết ta. Nhưng cừu nhận, thì chính là cừu nhân cả đời. Đặc biệt là cừu nhân giết cha giết mẹ, rất khó hóa giải. Thực ra, trên thương trường không có địch nhân vĩnh viễn. Hôm nay là địch nhân, nói không chừng ngày mai liền trở thành bằng hữu. Giống như hai nước với nhau, cũng không có địch nhân mãi mãi. Tất cả đều dựa trên lợi ích.
Triệu Tĩnh nhướn mày:
- Ý của ngươi là gì?
Lý Kỳ sững sờ, lắc đầu:
- Ta có ý gì đâu. Ta chỉ nói ra sự khác nhau giữa cừu nhân và địch nhân thôi mà.
- Hừ, ngươi rõ ràng đang trào phúng quốc gia của chúng ta từ bỏ liên minh ThiềnUyên, liên Kim công Liêu.
Triệu Tĩnh cả giận nói.
"Dcm, cô nàng này có trí tưởng tượng phong phú thật."
Lý Kỳ trừng mắt đáp:
- Ta đâu có ý như vậy. Huống hồ, từ trước tới nay ta đều cho rằng những liên minh, hứa hẹn gì đó chỉ là chó má. Cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực để nói chuyện. Chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3293834/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.