Chung Hi dùng sức đẩy Bạc Lương Thần ra, xoay người đi về phòng.
Cô không nên đi ra ngoài!
Chung Hi cắn chặt răng, lấy thẻ phòng mở cửa, nhưng tay run dữ đội, quẹt mấy lần mà vẫn chưa mở được.
Một bàn tay từ bên cạnh vươn tới cầm lấy cổ tay cô, vững vàng quẹt qua chỗ cảm ứng.
Tinh.
Cánh cửa tự động mở ra một khe hẹp, hướng vào trong phòng.
Chung Hi nhíu chặt mày: "Cách xa tôi ra một chút."
Cô không hề che giấu thái độ chán ghét anh.
Nhưng Bạc Lương Thần không giận, đôi mắt sâu thăm thẳm nhìn cô rất lâu, dường như đang xác định điều gì đó.
Chung Hi nhìn vào phòng, đột nhiên trong đầu nảy ra một kế: "Hôm nay Lục Bắc mệt lắm, đừng làm ồn đến anh ấy."
Cô vừa nhắc tới Lục Bắc vẫn đang ở trong phòng, mặt Bạc Lương Thần chợt biến sắc.
Anh nhìn Chung Hi, cuối cùng nở nụ cười khinh bỉ: "Lẽ ra từ cái ngày cô đi tiếp rượu, tôi nên biết cô là loại đàn bà bất chấp tất cả vì tiền."
Lẳng lơ ong bướm?
Chung Hi chẳng để bụng chuyện anh hiểu lầm mình.
Đó mới là Bạc Lương Thần mà cô quen biết. Anh hỏi cô có yêu anh không, nhất định là anh đang ấp ủ âm mưu gì đó muốn hại mình.
Chung Hi đang định phản kích thì cửa phòng đối diện mở ra.
Một cô gái xinh đẹp có thân hình gợi cảm, chỉ mặc một chiếc váy ngủ hai dây bằng tơ tằm đi từ trong phòng ra. Khuôn mặt kia trắng nõn trong trẻo, dù nhíu mày hay mỉm cười đều quyến rũ. Tóc vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-bat-mang-theo-em/514945/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.