Đôi mắt đẹp của Ôn Nguyễn Nhi trợn tròn.
Đến bây giờ cô ta vẫn còn nhớ hồi trước lúc Bạc Lương Thần cưới Chung Hi cực kỳ rầm rộ, sính lễ nhiều đến mức mấy chiếc xe chở không hết, hơn nữa toàn là trang sức đắt đỏ hàng thật giá cao.
Sao đến lượt cô ta lại không tổ chức?
Ôn Nguyễn Nhi thầm tức giận trong lòng, nhưng không dám ầm ĩ với Bạc Lương Thần, đành phải cố nhẫn nhịn mà hỏi một câu: "Tại sao? Lương Thần, em đâu có làm gì sai?"
Nước mắt của phụ nữ luôn hữu hiệu.
Ôn Nguyễn Nhi cúi đầu, giả vờ lau nước mắt.
Bạc Lương Thần nghe thấy tiếng khóc nghẹn ngào của đối phương, lại nghĩ đến cô ta đang bụng mang dạ chửa, vì vậy giọng nói cũng dịu lại: "Lễ cưới náo loạn thành ra như vậy, nếu tổ chức bù sẽ ảnh hưởng tới thể diện của hai nhà. Vả lại em đang mang thai, không nên vất vả."
Ôn Nguyễn Nhi ngẩng đầu, lặng lẽ quan sát vẻ mặt anh.
Cô ta biết đàn ông đều dính chiêu này, hơn nữa nghe giọng điệu của Bạc Lương Thần thì anh vẫn còn quan tâm mình.
Một lúc sau trên gương mặt lại nở nụ cười, Ôn Nguyễn Nhi ôm cánh tay của Bạc Lương Thần: "Em biết mà, không phải là vì Chung Hi đã trở về, từ lâu trong tim anh đã không còn cô ta nữa đúng không?"
Cánh tay Bạc Lương Thần chợt cứng đờ, mãi lâu sau anh vẫn không nói gì.
Ôn Nguyễn Nhi tự biên tự diễn làm nũng: "Vậy thì tạm gác lại chuyện tổ chức hôn lễ, nhưng anh phải dành ra mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-bat-mang-theo-em/514946/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.