Lúc này, trong căn phòng bên cạnh.
Lục Bắc đang nói chuyện với Tôn Lưu, xác định người trong đội đã về nhà an toàn. Chung Hi thì đang sạc điện thoại di động, nhân tiện xóa đống tin nhắn đòi nợ trong điện thoại.
Trong đầu cô tràn ngập suy nghĩ bước tiếp theo nên làm gì.
Nhờ có khoản đầu tư của tập đoàn Bạc thị nên tiền thưởng của cuộc thi lần này tăng gấp mấy lần. Nhưng cuối tuần khoản tiền kia vào tài khoản, sau đó phải chia đều cho người trong đội, có lẽ cô chỉ nhận được một trăm nghìn.
Cô còn phải thuê một căn phòng tàm tạm.
Và cả công ty đòi nợ kia nữa.
"Em đang nghĩ gì thế? Bọn họ còn muốn uống rượu, nhưng anh từ chối rồi." Lục Bắc quay lại thì thấy cô đang mặt ủ mày chau, bèn lên tiếng nói đùa.
Chung Hi bị anh ta chọc cười, đưa tay chống cằm: "Anh có thể giúp em điều tra công ty này không?"
"Tài chính Hoa Vinh?" Lục Bắc ghi nhớ cái tên này, sau đó đưa cho Chung Hi cốc nước: "Được, ngày mai anh sẽ cho em câu trả lời."
"Cảm ơn anh."
Thấy lượng pin điện thoại đã đủ dùng, Chung Hi rút dây sạc ra rồi định rời đi.
"Em đi đâu thế?"
"Về nhà, không thì ngủ kiểu gì?" Chung Hi nhìn chiếc giường phía sau và bồn mát xa ấm áp lãng mạn ở bên trong.
Căn phòng này chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, chỗ nào cũng lộ vẻ mập mờ, lãng mạn.
Lục Bắc gãi đầu: "Lúc nãy anh chọc giận Bạc Lương Thần giúp em nên mới nói là đặt loại phòng tương đối đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-bat-mang-theo-em/514944/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.