Bầu trời quang đãng, nhạt nhòa vết chân trời xanh veo, nắng gắt cõi lòng.
Sắc núi mượt mà tắm trong ánh vàng đỏ nhạt nhòa, lá khô trải khắp con đường hẻo lánh, giữa chốn rừng xanh là hồ nước xanh ngọc, mờ ảo sắc gỗ một ngôi nhà bên bờ.
Chiếc cột đơn điệu ngoài nhà lại treo thứ chẳng thuộc về vùng núi này.
Một cặp nhãn cầu.
Xem chừng đã treo được vài ngày, dây thần kinh đã rủ héo, mà con ngươi vẫn sáng như mới, như thể sẽ liếc thẳng vào ta.
Lê Mộc dừng chân tại một nơi cách nhà gỗ mấy chục trượng.
Hắn thở dài thườn thượt, căng thẳng hiện rõ trong cặp mắt đen láy, hắn cúi đầu chỉnh lại tay áo, bàn tay thon dài vuốt đi những nếp nhăn.
Bộ y phục xanh lơ này được may từ gấm Tường Vân, một cống phẩm quý hiếm của hoàng thất, vải thêu chìm những hoa văn rườm rà mà cao quý từ chỉ bạc, khi cử động sẽ lấp lánh ánh màu.
Chẳng biết vì lý do gì, hôm nay hắn lại diện bộ này.
Đứng trên gò đất, lòng nôn nao hắn hô to. "Chàng ơi! Bổn vương lại đến thăm chàng này!"
Hắn cũng muốn đến gần lắm chứ, nhưng lần trước suýt thì bị tơ đỏ phục kích cho bay đầu rồi.
Ảo não thở dài, nhưng hắn chẳng nản hô hoán.
Bỗng vọng lại một âm thanh nặng nè. "Cút." Giọng như đè xuống, nghe trông giận dữ vô cùng.
Lê Mộc thấy tai mình tê dại, giọng chàng quả là hợp ý hắn, thế là cười tươi hơn. "Cuối cùng chàng cũng đáp lại rồi!"
"...". Truyện Tổng Tài
Trong căn nhà u ám,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-dung-roi/979187/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.