Sang thu, đêm về lạnh hiu, khí trời ẩm thấp run rẩy theo từng đợt gió se, cái sắc âm u hệt như phần mộ khổng lồ.
Lê Mộc nằm trên giường, lặng nhìn màn treo lất phất theo gió, cặp mắt đen trầm như hòa cùng tăm tối.
Sau lần quan hệ ấy, hậu môn hắn như rách toạt, lúc sờ còn thấy ẩm chút máu, nhưng hắn giấu tiệt chuyện này, cắn răng không tìm ngự y, chỉ phái người nói kiểu ẩn dụ, nghe thế, ánh mắt của ngự y cứ là lạ.
Nhưng khi nỗi giận dữ rối rắm cùng xấu hổ lặng xuống, một cảm xúc khác lại bắt đầu dâng lên.
Hình ảnh người đàn ông xa lạ ấy cứ quẩn quanh trí óc hắn, chẳng sao trốn tránh được.
Miên man nghĩ mãi, chợt lúc quay đầu, hắn lại thấy một góc vải đỏ thấp thoáng cùng mái tóc đen tuyền. Trái tim hắn hốt hoảng đập dồn, nhưng khi đưa mắt nhìn kĩ, lại nhận ra chỉ là ảo giác.
Lê Mộc nhắm nghiền con mắt, bực tức cắn môi, để lại vết hằn trên lớp da mỏng.
Thân là trai tráng tràn trề sinh lực, mỗi lần được các nàng hầu thổi lửa, người hắn đều cháy bừng, nhưng giờ đây... không khi nào hắn không nhớ đến con người diễm lệ mà lạnh lùng với cặp mắt sắc ác ấy.
Lại trông vẻ kiều diễm cùng nước da trắng trẻo của các nàng hầu, hắn thấy lòng lạnh tanh, bèn bực bội đuổi đi.
Nhìn đăm đăm màn rèm, hắn lại nhớ đến ngón tay chàng.
Thon dài và trắng lạnh, mềm mại và trơn láng, khi chàng nắm lấy eo hắn, hắn cảm thấy lòng bàn tay chàng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-dung-roi/979186/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.