Trương Hi Trạch dựa lan can nhìn xuống.
Nhìn quý bằng hữu quay lưng về phía mình, nói đôi câu với người ngồi bàn. Bóng người thân đỏ tóc đen đã bị che khuất, chỉ thấy một góc như mê như hoặc.
Gương mặt tuấn tú nở nụ cười xấu xa, gã vẫy tay với cậu thư đồng bên cạnh, thì thào ra lệnh. "Cậu hãy đốt hương Tây mà cha ta mang về trong phòng vương gia đi."
Cậu thư đồng khó xử đứng đó, luống cuống nhìn Trương Hi Trạch.
Họ Trương chau mày quát lên. "Mau lên, ta đang góp vui cho họ đấy, đồ tốt thế dễ gì cha ta cho dùng."
Cậu chàng cấp tốc vâng theo.
Gã mở soạt quạt giấy, lất phất với vẻ đắc chí, trông phong lưu mà nhã nhặn.
Hương kia là bảo vật đấy, không độc, không màu không mùi không vị, hiệu quả nhanh lại mạnh, đến hoàng đế cũng không biết được, chắc chắn ngài ấy sẽ sướng thôi.
Chà, đợi hoàng tử qua cơn ngây ngất này, chắc phải đòi chút đỉnh nhỉ.
Càng nghĩ gã càng khoái chí.
***
Nắng le lói qua khung cửa chạm trỗ, xa xa là vầng trời đen đặc dữ dằn.
Màn lụa đung đưa trên giường, nội thất tinh xảo được trang hoàng độc đáo khiến gian phòng càng thêm sang trọng.
Bên chiếc ghế uốn gỗ lim có đặt chiếc lư hương khắc rồng vàng kim, đang phản phất khói mờ, nhàn nhạt hương cây cỏ.
Cửa gỗ chạm khắc sau lưng họ đóng lại, khiến căn phòng bỗng chốc tĩnh lại.
Bậc thầy dùng rối đứng yên bên cánh cửa, dáng người cao ráo, làn da trắng ngần trong bộ phục đỏ, quả là đẹp tuyệt trần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-dung-roi/979185/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.