Mây đen dày đặc, khí trời ẩm thấp, gió lùa lạnh lẽo, đường chính vắng tanh hút bóng, đơn độc dáng hình đỏ rực tiến đến cổng thành.
Mặt tái nhợt, đôi mắt xếch tựa màn đêm buốc giá mê hoặc lòng người, cặp môi mỏng sậm đỏ trông lạnh lùng lại càng quyến rũ, tóc buộc ngang lưng bằng chiếc lụa đỏ, bước chân như đẫm mùi tanh tưởi.
Lốp cốp theo sau là hai con rối gỗ, mặt mũi cứng nhắc mà gớm ghiếc, miệng cười miệng mếu cùng những cặp mắt long lanh sống động như thật.
Gió Bắc rít lên, cùng tiếng cót két từ những khớp gỗ như điểm đậm sắc lạnh con đường.
Lỡ có giang hồ bắt gặp, chắc đã hết hồn thốt lên.
Kìa bậc thầy dùng rối.
Họ chẳng biết chàng là ai, chỉ biết chàng hay vận thân đỏ, tính khí thất thường, lại thâm sâu khó lường, kiếm cơm từ mạng người, dùng rối làm vũ khí.
Khác với đồng nghiệp của mình, bởi hành tung bất định, muốn kiếm chàng phải dựa vận may.
Mà gặp được thì sẽ nhờ được, miễn là trả đủ giá, có thể là hai ngàn vàng, một bình rượu ngon, hoặc thậm chí là con mắt, mạng sống.
Giá chát nhưng năng suất cao.
"Mắt thấy bọn rối ấy mà cứ ngỡ như gặp diêm vương."
Họ bình lại.
Lác đác mưa rơi trên mái tóc đen tuyền.
Chàng ngẩng đầu, nhìn trời bằng cặp mắt lạnh lẽo.
Sắp mưa rồi.
Chàng nhủ thầm, khẽ cử động tay, nương từng sợi tơ quấn quanh cổ tay, cho bọn rối chạy biến. Trên làn da trắng ngần, những sợi đỏ trông đẹp lạ.
***
Trong thành tọa lạc một quán rượu.
Dưới làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-dung-roi/979184/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.