“Sao thế, không nhớ rõ tao à? Không sao, sau hôm nay có lẽ chúng mày sẽ không quên tao được đâu.”
Hắn nở nụ cười trực tiếp gạt chốt an toàn trên khẩu súng.
“Tăng Dũng, dừng tay!”
Cuối cùng tôi cũng nhớ ra, Tăng Dũng là người suýt bắn chết tôi và Lý Tuyền ở nhà máy.
Thân thủ của hắn và Bành Uy tương đương nhau, là một tên khó chơi.
Tăng Dũng vốn là đàn em của Nhiếp Huy, sao lại xuất hiện ở đây chứ? Nhiếp Huy bị lật đổ, bây giờ những người này đang bán mạng cho ai chứ, Đúng rồi, chỉ có thể là người phụ nữ kia.
“Dừng tay? Được thôi, hai người chúng mày lùi ra sau, bọn tao muốn mang người phụ nữ này đi.”
Tăng Dũng lạnh lùng nói, ra hiệu cho tên đàn em phía sau nâng chủ quán lên.
Cô ta bị hành hạ dã man nên đã hôn mê.
Có lẽ sau khi chào hỏi Bành Uy xong cô ta vào bếp thì gặp bọn chúng.
Trong tay bọn chúng có súng, chúng tôi không thể không lùi về sau.
Tăng Dũng dí súng vào người Ngô Lợi để đi ra ngoài.
Tôi biết Tăng Dũng rất khó đối phó nhưng tôi buộc phải mạo hiểm thử một lần.
Đừng nói đến tiểu Loli, ngay cả chủ quán chúng tôi thường xuyên gặp mặt, bây giờ quần áo không chỉnh tề, cả người đầy máu bị bọn chúng mang đi, chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
“Tăng Dũng, nhanh như vậy đã đổi chủ rồi.
Thực ra bây giờ tao cũng có thể trả tiền cho mày, sao không đến làm cho tao?”
Tôi vừa nói vừa chìa tay ra sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-thay-chia-tay/1140519/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.