"Ngoan đừng khóc, em đã rất dũng cảm rồi."
Anh ôm cô gái vào lòng, khẽ vuốt tóc.
Hình như họ quên mất trên xe còn có người thì phải, 3 cặp mắt cùng nhìn về phía cặp đôi đang tình tứ kia. Thật sự họ vẫn chưa tin vào mắt mình, người lão đại bao lâu không gần nữ sắc giờ đây lại nhỏ giọng dỗ dành một cô gái. Khi biết lão đại để ý Từ Nguyệt họ đã rất bất ngờ, giờ đây họ lại chứng kiến màn ôm ôm ấp ấp kia.
Đúng thật ai cũng sẽ có lúc khác đi.
"Qua chỗ tôi tắm rửa rồi tôi đưa em về nhà nhé?"
"Vâng."
Cô gái nhỏ sụt sịt mũi, mắt đã sưng lên nhìn hệt như chú thỏ con vừa bị ai bắt nạt. Cô rất mạnh mẽ nhưng cũng thật yếu đuối.
...----------------...
Nhà chính Lâm gia....
"Chuẩn bị bộ đồ nữ thoải mái cho tôi."
"Vâng thưa lão đại."
Nói rồi anh kêu quản gia đưa cô lên phòng để tắm còn bản thân thì quay về phòng làm việc làm nốt những hợp đồng đang dang dở.
30 phút hơn đã trôi qua nhưng cô vẫn chưa xuống dưới nhà. Lâm Thiên Khang đành lên phòng gõ cửa bởi vì nhờ bọn Vương Hàn thì không tiện lắm.
"Từ Nguyệt, em có đó không?"
"Từ Nguyệt..."
Cô không trả lời làm anh bắt đầu sốt ruột, nếu cô đang tắm anh phải nghe tiếng nước nhưng đằng này lại không. Không nghĩ nhiều anh phá cửa xông vào.
"Từ Nguyệt em đâu?"
Tìm kiếm khắp phòng vẫn không thấy, chỉ còn phòng tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-tu-khong-chay-thoat-duoc-dau/3569909/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.