4 năm qua tôi kiên trì đợi cậu nhưng cậu... không bao giờ có thể gặp tôi nữa. Bởi vì cậu... đã đi xa nơi này mãi rồi, đi mà mang theo tình cảm của tôi, mang theo cả nụ cười niềm vui của tôi cũng mang theo sự tin tưởng của tôi với cậu.
Lục va li tôi lấy ra quyển nhật kí mà tôi cất giữ suốt 4 năm nay, lật từng trang mang bao hồi ức
Ngày 20/8/2016: Cậu nói cậu thích tôi, tôi nói còn phải ôn thi
Ngày 26/8/2016: Cậu lại nói cậu thích tôi, tôi nói chúng ta chỉ làm bạn
Ngày 1/9/2016: Tôi thích một anh khóa trên, cậu biết, cậu giúp tôi và anh ấy đến với nhau
Loading...
Ngày 20/9/2016: Tôi thất tình, cậu đã tìm đàn anh khóa trên kia đánh nhau giúp tôi hả giận
Ngày 26/9/2016: Hôm ấy là ngày đầu tiên tôi được tự đi xe đến trường, đi được nửa đường thì bị ngã xe, chân chật khớp, xe hỏng cậu cõng tôi đi bộ về nhà trên con đường dài 3km
Ngày 20/10/2016: Cậu tỏ tình, tôi đồng ý
Ngày 1/5/2017: Cậu bị ốm phải nhập viện
Ngày 7/5/2017: Cậu 17 tuổi tôi 17 tuổi, cậu vẫn ốm, tôi đến thăm cậu, cậu nói cậu rất vui nhưng nụ cười trên môi cậu yết ớt lắm. Tôi đã khóc
Ngày 10/5/2017: Cậu 17 tuổi tôi 17 tuổi. Tôi tới thăm cậu nhưng lần này cậu yếu hơn lần trước rất nhiều. Cậu không ngồi dậy đón tôi như lần trước nữa nhưng cậu vẫn cười nói bảo rằng cậu sẽ khỏe lại nhanh thôi
Ngày 13/5/2017: Cậu 17 tuổi tôi 17 tuổi. Nghe anh hai nói cậu được đưa về nhà chăm sóc nên tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-luc-chu-dung-lai-do/158640/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.