🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Niệm Niệm, tôi phải làm sao đây?"

Lạc Tâm ủ rũ nằm ườn ra ghế sofa, quay sang chưng cầu ý kiến của Cố Hoài Niệm, nội tâm của cô lúc này đặc biệt rối rắm, chẳng biết giải quyết vấn đề kia ra sao.

Được gọi tên nhưng Cố Hoài Niệm vẫn ung dung cầm miếng snack khoai tây bỏ vào miệng, đôi mắt dán chặt vào màn hình laptop, không có ý định ngẩng đầu nhìn Lạc Tâm.

Miệng vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói:

"Theo những gì cậu kể thì tôi thấy anh ta vẫn rất yêu cậu? Vậy tại sao cậu lại không thử cho anh ta thêm một cơ hội, nhỡ đâu trước đây anh ta có nỗi khổ tâm gì đó chẳng hạn."

"Nỗi khổ tâm?"

Lạc Tâm bật người ngồi dậy, đầu nảy số, không phải cô không suy nghĩ đến vấn đề này. Chỉ là nếu thực sự như vậy sao hắn không nói cho cô biết? Tại sao cứ phải giấu diếm?

Hai năm trước sao không giữ cô lại? Giờ mọi chuyện đã qua, cớ sao hắn lại một lần nữa xuất hiện, thâm tình nhìn cô, vì cô mà rơi lệ, nói không thể quên được cô?

Tất cả không phải đã quá muộn màng rồi hay sao?

Một lần đau là quá đủ rồi, Đường Dịch hắn còn muốn tổn thương thêm cô bao nhiêu lần nữa đây?

Tự thấy những lời vừa nói của Cố Hoài Niệm không thuyết phục cho lắm, Lạc Tâm càng thêm phiền muộn, cô về nước là muốn biết đáp án. Nhưng khi càng tiến gần hơn cô lại do dự, nỗi sợ hãi luôn bủa vây tâm trí cô, khiến cô chùn bước.

"Haizz...Lạc Lạc, sao những chuyện về yêu đương này cậu chậm tiêu hóa thế?"

Thấy Lạc Tâm tiếp tục ủ rũ, Cố Hoài Niệm đành phải gạt laptop sang một bên, quyết tâm khai sáng đầu óc của cô bạn nào đó.

"Hửm? Tôi đâu có chậm tiêu hóa?" Lạc Tâm ngơ ngác nhìn Cố Hoài Niệm, lại một lần nữa nằm ườn ra ghế sofa.

"Cậu đúng là đại ngốc!" Cố Hoài Niệm khẽ cốc nhẹ lên trán Lạc Tâm, mắng yêu.

"Đối với cậu hiện tại có còn tình cảm với vị bác sĩ Đường đó nữa không? Mục đích lần này cậu trở về không phải để tìm kiếm đáp án hay sao?"



Liên tục bị Cố Hoài Niệm hỏi, đầu óc Lạc Tâm rối như tơ vò, lúc thì gật gù tán thành, lúc lại lắc đầu phủ nhận. Nhớ lại cảnh tượng ở sân bay khi đó, dường như tâm trí của Lạc Tâm đã không còn tỉnh táo, nó đã bị Đường Dịch khiến cho mê loạn.

Cô không thể phủ nhận rằng lúc đó bản thân đã tiếp tục rung động trước hắn, rõ ràng nói là quên đi nhưng trái tim lại không nghe theo lí trí, một lần nữa hướng về người đàn ông đã từng tổn thương cô.

Nhất thời Lạc Tâm không biết đâu là thực đâu là ảo, suýt nữa thì đáp lại những lời thâm tình, nỉ non của Đường Dịch.

Đến cuối cùng, Lạc Tâm vẫn bình tâm trở lại, nhẹ nhàng đẩy người Đường Dịch ra, sau đó bỏ lại một câu lạnh lẽo, rồi dứt khoát xoay người rời đi như hai năm trước.

Cô nói: "Bác sĩ Đường, xin anh hãy tự trọng!"

Lúc đó vì vội vàng muốn chạy trốn khỏi Đường Dịch nên Lạc Tâm cũng chẳng chú ý đến biểu cảm của hắn, bây giờ nghĩ lại cô tự trách bản thân hình như có chút phũ phàng, đối mặt với hắn, cô vẫn là rất mềm lòng.

Cố Hoài Niệm nói xong vẫn không thấy Lạc Tâm nói gì thì có chút bực bội, tiếp tục cốc nhẹ lên trán cô một cái, giọng điệu có chút không vui của cô ấy vang lên.

"Này Lạc Lạc, cậu có thực sự muốn quân sư tình yêu là tôi đây giúp cậu không vậy?! Sao cứ ngơ ngơ, ngác ngác thế?"

Lạc Tâm ủy khuất nhìn Cố Hoài Niệm, một tay khẽ xoa xoa chán, một tay nắm lấy tay cô ấy, khẽ nói:

"Có, tôi rất cần cậu giúp."

"Ừ. Vậy tiếp tục trả lời đi." Cố Hoài Niệm gật gù đồng ý.

Cô ấy như một bậc thầy thực thụ, khoanh tay trước ngực, ánh mắt trở nên nghiêm túc nhìn chằm chằm Lạc Tâm. Trong đầu Lạc Tâm lúc này chỉ vẻn vẹn còn lại bốn chữ "thành thật khai báo", nếu không e là sẽ bị Cố Hoài Niệm "hành" một trận.

Sau bảy bảy bốn chín câu hỏi đáp, cuối cùng Lạc Tâm cũng tìm được câu trả lời mình muốn, cô nhanh chóng tạm biệt cô bạn thân yêu Cố Hoài Niệm, sau đó trở về nhà.

Lạc Tâm nhàn nhã là vậy nhưng vị bác sĩ Đường nào đó lại trái ngược, sau khi bị cô phũ phàng bỏ rơi ở sân bay, Đường Dịch trở về nhà với sắc mặt vô cùng u ám.

Hắn mất ngủ cả đêm, sáng sớm đã phải đến bệnh viện, kết quả là các nữ y tá, đồng nghiệp của hắn đều thấy vị bác sĩ điển trai nào đó mang đôi mắt thâm quầng như gấu trúc đi làm.

Đa phần mọi người đều hiếu kì nhưng lại chẳng ai dám hỏi lý do, lâu lâu chỉ len lén nhìn, chờ khi không có hắn mới dám bàn luận.



"Mọi người đoán xem tại sao bác sĩ Đường lại mất ngủ?"

"Tám, chín phần vì nghiên cứu bệnh án rồi."

"Theo tôi thấy thì có khi vì nữ nhân đó! Lúc trước bạn tôi thất tình cũng như vậy..."

"Chậc, nhảm nhí vừa thôi!"

Tiếng bàn tán gần xa cứ như vậy mà lan truyền khắp bệnh viện nhưng lại chẳng một ai biết lý do thật sự, trừ bản thân Đường Dịch ra.

Trước quầy thanh toán viện phí, các nữ y tá đang bàn luận sôi nổi thì Ngô qua, cô ta hơi cau mày khi nghe thấy một nữ y tá nhắc đến Lạc

Phương đi Tâm.

Bước chân Ngô Phương đi chậm lại, cố ý muốn nghe rõ hơn. Bên kia, cô y tá trực quầy tiếp tục nói với cô y tá khoa nhi.

"Tôi nghe nói có người đã thấy bác sĩ Đường ôm một cô gái giữa sảnh sân bay đấy! Cô đoán xem liệu có phải là cô gái tên Lạc Tâm kia không?"

Cô y tá khoa nhi khẽ xua tay, lắc đầu:

"Tôi chịu đấy! Nhưng mà cô nghe tin này từ ai thế? Có đáng tin cậy không?"

"Trăm phần trăm luôn. Chính mắt Tiểu Kiều nhìn thấy mà, cô ấy luôn yêu thích CP bác sĩ Đường với cô Lạc Tâm kia, làm sao mà không nhận ra được."Cô y tá khoa nhi ngạc nhiên, che miệng:

"Ôi trời! Như vậy chẳng phải bác sĩ Ngô..."

Nói đến đây, chợt cô y tá khoa nhi nhìn thấy Ngô Phương đang đứng gần đó, bèn im bặt, không dám ho he nửa lời. Cô y tá trực quầy cũng nhận ra sự có mặt của Ngô Phương, cả hai cô y tá nhìn nhau, đồng thời liếc mắt ra hiệu, giải tán.

Mặt Ngô Phương lúc này vô cùng xám xịt, đôi mắt ánh lên sự đố kị, hai năm rồi mà Đường Dịch vẫn không thể dứt khoát buông bỏ Lạc Tâm.

Rõ ràng Ngô Phương cô ta cũng đâu thua kém gì ai đâu, tại sao Đường Dịch lại không nhận ra, cứ một lòng đâm đầu vào con tiện nhân kia?! Thật không cam tâm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.