Từ Viên Khang và Trình Lạc ở lại cánh đồng hoa tới tận khi tới tắt nắng, ôm tay anh ôm bó hoa oải hương tay con lại nắm lấy tay cô bước đi.
Trình Lạc như nhớ ra chuyện gì đó nhìn về phía Từ Viên Khang hỏi :
" Viên Khang em hỏi anh chuyện này. "
Từ Viên Khang : " Em nói đi. "
" Trong buổi gặp mặt hôm nay anh nói với ba mẹ em rằng anh hiểu rất rõ về em? Rốt cuộc anh hiểu như thế nào? "
Từ Viên Khang : " Em sao.? Những thứ anh biết về em cũng không ít đâu... Ví dụ như : em không thích ăn cá, đặc biệt thích ăn kem, ăn đồ ngọt. Trái cây thì em thích nhất là táo thứ hai là nho.., Em ghét đi xe ô tô vì say xe. Em sợ mèo, sợ bóng tối và ma. Còn nữa em đặc biệt em rất yêu anh. "
Trình Lạc đánh lên cánh tay anh phản bác nói :
" Anh nói lung tung cái gì đấy. Ai sợ bóng tối? Ai sợ ma? Hơn nữa ai yêu anh chứ? "
Từ Viên Khang : " Là Em đấy... Lạc Lạc thứ gì đằng xa kia??? " Vừa nói Từ Viên Khang vừa nhìn về phía sau, Trình Lạc hiếu kỳ nhìn theo, nhân lúc này Từ Viên Khang len lén đi dần ra sau. Mặt mày Trình Lạc tái xanh khi thấy một con mèo ở hướng đó cô sợ hãi xoay người chạy về phía ngược lại miệng liên tục nói :
" Viêng Khang cứu em..."
Từ Viên Khang đứng ở phía xa nhìn cô mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-si-cua-anh/2967776/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.