Một chầu cơm ăn mất hai tiếng đồng hồ, rất nhanh đã đến ba giờ chiềuĐường Vũ Địch đeo cặp sách đi bên cạnh, Trương Phàm dùng ánh mắt còn lại trông thấy cậu luôn lấy tay sờ bụng
“Làm sao vậy?”
Đường Vũ Địch có chút ảo não “Ăn nhiều quá nên đau bụng”
Trương Phàm nhếch miệng vui lên “Vậy thì tốt a, ăn no như vậy vận động tý cho hết mệt a”
“…” Đường Vũ Định nhìn nụ cười này, trong đầu xuất hiện lên một tính từ: tà tính
Trương Phàm chính là trù sao mà cho vận động vào buổi trưa, kỳ thật đã quá giờ hẹn đua xe rồi. Bất quá từ khi hắn quen bạn gái, cô gái đó lúc ngồi phía sau xe hắn, sợ đến ô ô khóc lớn. Rút kinh nghiệm, hắn cũng ít chạy motor lại, duy nhất có một lần là chở một cô bạn gái giả dạng trong cộng đồng tình yêu, từ chối mãi cũng không được, vì vậy mới lượn một vòng. Ai ngờ đâu sau khi trở về, chân nữ sinh kia run run mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất nôn thốc nôn tháo
Trương Phàm một bên đội nón bảo hiểm một bên nghĩ “Đây chính là chiêu chí mạng”, tốt nhất chính là nhanh giải quyết xong. Buổi tối còn phải ra ngoài ăn với đám bạn
Đường Vũ Địch ôm cặp sách do dự nói “Nếu không tôi ngồi ở nhà đợi cậu là được”
“Vì sao?”
Đường Vũ Địch nhìn gương mặt thản nhiên của Trương Phàm “Tôi sợ a”
“…”
Trương Phàm trong lòng đắc ý hừ một tiếng, mục đích chính là làm cậu sợ! Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-ha-duong/2468591/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.