Sáng đầu tuần, tiếng chuông cửa ầm ĩ phá hỏng giấc ngủ ngàn thu của Trương Phàm. Vì hắn có thói quen ngủ trần nên quơ tay tìm kiếm quần lót, uể oải đứng dậy mặc vào. Ngáp ngắn ngáp dài đi ra mở cửa, thấy được người đứng ngoài cửa khiến hắn tỉnh cả ngủ
“Tại sao lại là cậu?”
Còn tưởng rằng hắn có thể thanh thản sống hết ngày hôm nay chứ
Đường Vũ Địch nhìn Trương Phàm, mở trừng hai mắt, sau đó đến loay hoay đến bên cạnh nói
“Tôi tới tìm cậu học tập”
“Có lầm không a, làm sao cậu biết nhà tôi hay vậy?”
Đường Vũ Địch ánh mắt lóe lên một cái, mở miệng nói
“Ân, hỏi giáo viên chủ nhiệm là biết chứ đâu”
Trương Phàm hồ nghi mà nhìn cậu “Cậu cứ loay hoay như vậy, trông phiền chết!”
Đường Vũ Địch vô tội nói “Tại cậu không mặc đồ a”
“…” Trương Phàm im lặng “Đều là nam nhân hết. Đi ngủ không cởi, làm sao giống đàn ông chứ?”
Đường Vũ Địch thản nhiên mà xoay đầu lại, nhìn Trương Phàm “Vậy được rồi, tôi không nghĩ cậu lại không ý tứ như thế”
“Kháo, cậu giỡn mặt với tôi hả?” Trương Phàm cảm thấy bị cậu ta vũ nhục
Đường Vũ Địch hảo tâm nhắc nhở “Cương lên rồi” Sau đó nhấc chân đi vào nhà Trương Phàm
“…” Trương Phàm nghi hoặc nhìn theo hướng nhìn của Đường Vũ Địch “!!”
Trương Phàm run rẩy mấy cái, cuối cùng thủ nhầm trong lòng: Con trai buổi sáng là phải như vậy, không có gì lạ cả!
Đợi Trương Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-ha-duong/2468589/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.