Đường Vũ Địch soạn vở là theo đề tham khảo thi Đại Học mấy năm về trước, đem toàn bộ làm đâu ra đấy. Tuy nhiên chỉ chọn cái trọng điểm, cuối cùng quyển vở dài bằng tờ A4 chỉ vỏn vẹn bảy trang giấy
Nói thật, khi cậu thấy Trương Phàm chịu bỏ công ra học hành thì không tránh nổi thỏa mãn
Thế nhưng sáng ngày thứ Hai, Trương Phàm vác con mắt thâm quần ngồi cạnh hắn trả bài. Có năm lỗi sai, cậu hoàn toàn không biết nên làm gì với cái con người ngốc này a!
“Kháo, như thế nào lại….” Trương Phàm tựa hồ đối với biểu hiện của chính mình không hài lòng
Đường Vũ Địch ăn ngay nói thật “Đã rất tốt rồi”
“Ân…” Trương Phàm ngáp một cái, hôm qua coi như thức trắng, hiện tại có điểm buồn ngủ
Đường Vũ Địch cao hứng “Cậu bây giờ chỉ là học bài, tiếp theo là còn phải học viết, đại loại như phân tích thơ văn này nọ,…. Nhớ kỹ, Ngữ Văn thi viết điểm chiếm phân nửa đó”
“… … Mẹ kiếp! Phân nửa cái con khỉ!”
“…”
Hai tiết đầu Trương Phàm nhịn không nổi mà toàn thân rã rời. Ngồi chép đơn từ mà không biết mình đang viết cái gì, nghĩ lại hắn tối qua thật cứ như siêu nhân chứ không còn là người nữa. Đường Vũ Địch thấy vậy mềm lòng, để mặc hắn úp mặt xuống bàn ngủ hai tiết liền, cũng không thèm đánh thức
Vào giờ giải lao thứ hai, Trương Phàm nghe lớp bên cạnh hú hét, đầu óc vừa tỉnh táo, thoáng nhớ lại một sự kiện quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-ha-duong/2468587/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.