Vương Nhất Bác bên kia đang ngồi trên ghế dựa, giơ tay bóp nhẹ trán, sau khi tỉnh táo lại một chút, hắn tiếp tục công việc.
Tiến độ sau đó cuối cùng cũng trở nên bình thường, Vương Nhất Bác im lặng, cũng không soi mói gây phiền phức cho Tiêu Chiến nữa. Các diễn viên chính tinh thần càng thêm căng thẳng, phối hợp với nhau cũng càng lúc càng hòa hợp hơn, cuối cùng tiết tấu của đoàn phim cũng đi vào quỹ đạo.
Khi sắc trời sắp tối, cảnh quay trên sân thượng chính thức quay xong, Vương Nhất Bác tuyên bố kết thúc công việc.
Hắn không vội đứng lên đi ăn cơm ngay mà thả lỏng người, ngồi một lúc, sau đó hắn rút cái điện thoại đang rung không ngừng kia ra.
Tần gà già: Tình huống chỗ cậu thế nào rồi? Dư Huy Kim nói hôm nay cậu lại đổi nữ chính công ty tôi đi. Vừa mới khởi quay cậu đã lại đổi người, cậu rốt cuộc là quen thói cũ hay là thực sự công bằng khách quan?
Vương Nhất Bác nhẫn nhịn đã lâu, không chút khách khí phản bác lại.
Vương Nhất Bác: Anh con mẹ nó đã nhét tận ba người vào đoàn tôi rồi thì thôi, lại còn làm gián điệp nằm vùng nữa à?
Tần gà già: Đây còn phải là quan tâm tới cậu hay sao hả em trai thối, bằng không tôi nhét người vào chẳng phải là lãng phí rồi?
Vương Nhất Bác không muốn để ý tới hắn nữa, thoát khỏi app.
Tần Huyền vẫn bận tự gửi tin nhắn một mình, từng cái từng cái một, cứ như không biết chán, không thấy phiền.
Tàn gà già: Cậu đổi Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723421/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.