Edit: Tiểu Mập
Nắm đấm bị siết chặt nghe ken két, sau đó lại thả lỏng, gian nan mở miệng.
Tô Thiển cúi đầu nhìn chân cùng đầu ngón tay của mình, khóe miệng khẽmấp máy, cười lạnh: "Tin tôi thì không cần phải giải thích, không tintôi cũng không cần phải giải thích!".
An Thần ngẩn người, trên người muôn vàn lửa giận vào thời khắc này đãthiêu đốt đến cực hạn, nhìn cô đứng bên gương mặt lãnh đạm, làm thế nàocũng không bộc phát được lửa giận.
"Cho nên, tôi mới không tin tưởng em, Vạn tiên sinh mới là người tintưởng em, anh ta và em mới là một đôi do trời đất tạo nên, giống nhưlời báo chí đã nói, trai tài gái sắc!!!".
Đau lòng, hít thở có chút khó khăn, giống như muốn ngay lập tức bóp chết cô!
Bản thân phải mềm mỏng,anh cảm thấy vô cùng khó khăn?
Tô Thiển nhức đầu, cảm giác như mình đang trình diễn một vở kịch cẩuhuyết vậy, cẩu huyết đầy tính bi kịch, mà mình, lại là nữ chính của vởkịch cẩu huyết đó.
"Anh có thể đừng làm loạn được không? Anh cứ như vậy không tin em?".
"Anh chỉ tin vào hai mắt của mình!".
An Thần cắn chặt răng, hai mắt ánh hồng, đã sớm nói với cô không cho côcùng người đàn ông khác tiếp xúc, không cho cùng người đàn ông khác tiếp xúc, nhất là cái gã họ Vạn đó, cô lại cố tình không nghe, đối với lờinói của anh trưng ra bộ dáng mắt mù tai điếc, còn bị người ta bàn tánmập mờ gì đó, anh thật hận không được một phát bóp chết cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561377/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.