Tô Thiển nhấn mở cửa sổ, khí trời bên ngoài càng ngày càng nóng, thả tay xuống, khẽ rũ mi mắt, cười khổ, thật ra thì, cô chỉ muốn tìm một người chồng đàng hoàng, an ổn sống qua ngày cùng người đàn ông đó.
Đứng trong biệt thự nhà mình, Tô Thiển suy nghĩ, nơi này, đã bao lâu rồi cô không trở lại.
Trong phòng bài biện vẫn giống như thời điểm một năm trước, ngón tay Tô Thiển sờ vào đồ dùng trong nhà, cầm lên nhìn một chút, không có một hạt bụi, là cô mời giúp việc định kỳ tới quét dọn.
Khóe miệng giật giật, cô thật sự là thiếu anh rất nhiều, sử dụng tiền tiêu vặt anh cho để mua về biệt thự của mình, tuy nói là mình không có đóng góp gì, tốt xấu gì cũng là anh móc túi tiền ra, riêng một điểm này, cô đời này cũng không rõ!
Biệt thự to như vậu, Tô Thiển một mình ngồi ở trên sofa ở phòng khách, trong đôi mắt lãnh đạm không nhìn ra một tia tình cảm, một năm này, đủ đem tình cảm trước kia buông xuống, mặc dù còn có đau lòng, nhưng dẫu sao cũng coi như là có thể tiếp nhận thực tế.
Đây chính là thời điểm tốt, có một số thứ, theo thời gian, sẽ dần dần lãnh đạm, thân tình cũng giống vậy, một đoạn đau khổ cũng vậy, chỉ cần không cố ý đụng vào, cũng sẽ không có bao nhiêu cảm giác.
Đơn giản mua mấy bộ y phục đặt trông tủ giầy, Tô Thiển buồn ngủ cũng đồng thời quên đi quá khứ.
Trong trang viên, Nhiễm Mạn run run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561379/chuong-119-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.