Edit: Tiểu Mập
Anh giận đùng đùng quay trở lại, trưng ra bộ mặt đen thui, chính là tớichỉ để hỏi cô cái này sao? Giọng nói kia cùng thái độ kia, rõ ràng bộclộ ra anh không tin tưởng cô!
Tô Thiển khóe miệng nâng lên nụ cười châm biếm, trong lòng dâng lên một tia chua xót.
Nhiệt độ trên khuôn mặt An Thần đã giảm lại càng giảm, anh phát hiện sức chịu đựng của mình đã đến cực hạn rồi. Đem tờ báo trong tay ném qua:"Cái này, em giải thích ra sao đây?".
Tô Thiển ánh mắt lạnh nhạt nhìn anh một cái, đem ám mắt nhìn đến tờ báo đã bị anh bóp chặt đến không còn hình dáng, mí mắt hung hăng giật giật, có chút nhức đầu.
Mẹ ơi, ngày đó cùng Vạn Dạ hai người đứng cùng nhau thắt dây giày, bịngười ta chụp ảnh được, tư thế mập mờ, không trách được An Thần muốn nổi giận.
Chỉ là, cô một ý nghĩ muốn giải thích cũng không có, chỉ là đem tờ báođặt lại, cao ngạo ngẩng đầu lên, khinh miệt nhìn anh một cái: "An tiênsinh tin sao?".
An Thần lạnh lùng cười một tiếng, này, làm sao anh có thể không tin!
"Vậy anh muốn xử lý như thế nào? Đem tôi từ tầng 100 ném xuống? Rồitiêu diệt công ty của Vạn Dạ?" Tô Thiển cau mày, đôi tay ôm ngực, bìnhthản mở miệng.
An Thần cười thảm: "Em ngay cả giải thích cũng lười, đây mà gọi là giải thích sao?".
Ở trong tâm trí của người phụ nữ này, anh cứ như vậy mà không có mộtchút địa vị nào, bất kể mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ngoan-nao/2561375/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.