Lý Giai Kỳ an ổn ngủ một đêm nhưng đối với Trầm Thiên Phong lại là dày vò khổ không sao kể xiết. Tiểu huynh đệ bị Lý Giai Kỳ nắm giữ cả một đêm, hễ anh trở mình là cô lại tỉnh giấc hỏi có phải anh muốn trốn hay không. Cho đến tận khi trời gần sáng thì Trầm Thiên Phong mới chợp mắt được.
Không rõ là đã ngủ được mấy tiếng nhưng hiện tại Trầm Thiên Phong cảm nhận được tiểu huynh đệ của mình đang có một bàn tay mềm mại bao lấy liên tục vuốt ve. Mở choàng mắt ra, hình ảnh mà Trầm Thiên Phong nhìn thấy suýt nữa khiến anh tước vũ khí đầu hàng.
Lý Giai Kỳ dậy sớm hơn, chộp lấy thời điểm “chào cờ” buổi sáng của đàn ông, cô thích thú đùa nghịch cây gậy kia của anh.
''Tiểu Hamad, chào buổi sáng.'' Lý Giai Kỳ cúi đầu chào hỏi với thứ đồ trong tay.
''Đừng làm rộn, mau buông tay ra, ngủ tiếp đi.''
Không biết là do vừa mới ngủ dậy hay là do bị Lý Giai Kỳ kích thích mà giọng của Trầm Thiên Phong khàn hơn hẳn bình thường. Anh bắt lấy tay của cô bỏ ra khỏi vật nam tính của mình nhưng mà Lý Giai Kỳ lại cố tình giữ chặt nó, vừa mới lôi kéo một hồi đã khiến anh phải xuýt xoa.
Sau một hồi lôi kéo, giằng co cuối cùng Trầm Thiên Phong cũng bảo vệ được lưng quần chạy khỏi giường lớn còn Lý Giai Kỳ thì ấm ức ngồi trên giường nhìn anh như muốn ăn tươi nuốt sống.
''Anh dám chạy.''
Trầm Thiên Phong gần như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687546/chuong-164.html