Được rồi, mọi người về nghỉ ngơi đi. - Cô day day trán mệt mỏi.
Mọi người đứng lên lục tục rời đi. Khác với những gia tộc khác, Tuyết gia bọn họ làm việc gì cũng không cần báo cáo chỉ cần biết thiệt với lợi như thế nào là được.
Sau khi tất cả đã rời đi hết, chỉ còn lại Alex và Daisy.
- Em... - Daisy định lên tiếng thì bị cắt ngang.
- Chị Bạch, em đã quyết rồi dù chị có kêu Nhật Lam về cũng vô ích. Còn Tiểu Bảo nữa chị nhất định đừng có kéo 2 đứa chúng nó vào việc này. - Cô lạnh giọng nhắc nhở.
Tuyết Bạch biết lần này cô ta đã có suy nghĩ không nên có nhưng Tư Thuần chính là người quan trọng nhất trong lòng cô ta.
Khi xưa lúc Tư Thuần bảo vệ, che chở cho cô, cô đã thề với lòng rằng cô là người quan trọng cả đời này mà mình phải bảo vệ. Kể từ đó cô mới nổ lực huấn luyện, nổ lực làm nhiệm vụ, nâng cao trình độ để có thể bảo vệ được cho cô.
- Em biết trong lòng chị nghĩ gì. Nhưng chị phải nhớ rằng em đã từng nói gì khi thu nạp mọi người. Em không cần mọi người phải phục tùng, bảo vệ em. Em chỉ cần mọi người hết lòng vì Tuyết gia, hết lòng sống thật tốt là được rồi. - Cô nhẹ giọng.
Tuyết Bạch không thể nào phản bác, nắm chặt nắm đấm cúi gầm đầu như một đứa trẻ.
Haizz, rốt cuộc thì chị ấy lớn hơn hay mình lớn hơn đây. Sao chị ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778972/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.