Thục, sao giờ này anh vẫn chưa về phòng nghĩ ngơi thế? - Giọng người phụ nữ nhẹ bẫng tựa gió mùa thu vang lên bên tai khiến ông ta thoáng bình tình lại ngước mắt lên nở nụ cười.
- Lam Lam, sao giờ em vẫn còn đến đây không nghỉ ngơi sớm đi, sức khỏe của em rất yếu đấy. - Giọng nói cưng chiều khác hẵng lúc ở trước mặt tất cả mọi người.
Trình Lam - là một người phụ nữ dịu dàng, mềm mỏng, dễ vỡ khiến người khác chỉ muốn nhào tới bảo vệ. Dù đã gần 50 tuổi nhưng khuôn mặt lại được bảo dưỡng nhìn chẳng khác chị em với Tư Thuần vậy.
Ông kéo bà ngồi lên đùi mình ôm chặt bà vào lòng.
- Anh có việc gì phiền muộn sao? - Bà vuốt tóc ông nhẹ giọng hỏi han.
- Ừm, có một chút. - Ông nặng nề trả lời.
- Là việc Tư Thuần đã trở về sao?
- Ừ... nó lần này hình như trở về là muốn báo thù anh. - Giọng ông bất giác trở nên u ám khi bà nhắc đến Tư Thuần.
Tay Trình Lam run lên, nhưng sau đó vẫn bình tĩnh lại.
- Sao anh lại chắc chắn như vậy? - Bà lại nhẹ giọng thủ thỉ.
- Em không cần quan tâm tại sao anh biết. Em chỉ cần nhớ con nhóc đó rất... nguy hiểm. Sau này gặp nó thì đi đường vòng đi. - Giọng ông bỗng trở nên nghiêm túc.
- Em... biết rồi. - Bà tính hỏi thêm nữa nhưng thôi vậy, thời gian còn dài...
Nói rồi bà tựa vào ngực của ông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778974/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.