5 năm sau.
Vào một buổi chiều yên ả nọ.
"Phong Linh à. Cậu đừng làm quá như thế chứ?"
Bạch Vũ vác bụng bầu vượt mặt như chín tháng nhưng đã trôi qua 5 năm, cẩn thận đi lại vòng vòng trong khuôn viên nhà. Phong Linh bước theo từng bước nhỏ mà lo lắng. Khi hoàn tất đoạn đường chỉ định của bác sĩ, dìu nàng đến ghế gỗ gần đó nghỉ ngơi.
"Đừng ngụy biện nữa. Cậu khiến mình không bớt lo nổi. Ban đầu giấu mình thân phận yêu tộc đã đành. Giờ còn lâu như vậy chưa sinh nữa. Dĩ nhiên phải cẩn thận cho 2 đứa con nuôi của mình chứ. Nào. Ngoan nha con. Sắp được ra ngoài nhìn ngắm thế giới rồi!"
"Mình không thuộc yêu tộc như cậu." Bạch Vũ khẳng định.
"Haha. Chắc mình tin?!" Phong Linh không tin, tự mình phán đoán chắc nịch.
"..." Nói nhiều lần mà Phong Linh méo tin, Bạch Vũ câm nín.
Phong Linh vỗ về bụng to tròn của Bạch Vũ, cười ngốc nghếch. Tưởng tượng không lâu nữa sẽ gặp được hai bảo bối mà hai cô nàng mong đợi suốt mấy tháng qua. Ban đầu xác định mang thai một đứa đã cẩn thận chiếu cố lắm rồi, không ngờ phát hiện thêm đứa thứ hai. Bất kể hai đứa bé có là trai hay gái, đều rất may mắn. Nghĩ đến những đứa nhóc mũm mĩm, nhoẻn miệng cười không thấy răng đã khiến lòng Bạch Vũ mềm nhũng đầy yêu chiều.
Trong thời gian nghén, Bạch Vũ không có phản ứng gì lớn, ăn uống đầy đủ, còn có thể đăng kí dự thi vào trường mong muốn. Thi đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-van-tue/3617236/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.