Chập chờn mí mắt nặng trịch, da thịt tê dại, đặc biệt đau buốt. Cánh tay dang ngang vô lực bị trói bởi gông sắt gỉ, đôi chân cũng mắc kẹt bởi còng sắt lạnh lẽo. Đầu tóc rối bù, ý thức mơ hồ không thanh tỉnh.
Rào.
Nhận nguyên chậu nước lạnh ập vào người, Bạch Vũ hoảng hốt mở choàng hai mắt, môi trắng bệch vì lạnh, từ đầu đến chân ướt như chuột dầm mưa. Chưa kịp hoàn hồn sau chậu nước lạnh, một cây roi dài nhẵn nhụi thô bạo quất xuống rát bỏng da thịt.
"Nói. Ngươi biết bất cứ điều gì về nhà họ Huyền thì mau khai ra cho ta."
"Ta không biết."
Hé mắt nhìn, mụ già tức giận hóa rồ kia. Khuôn miệng bà ta không ngừng chửi rủa. Quần áo Bạch Vũ rách từng đường mảnh, để lộ vết thương rỉ máu trên da thịt trắng mịn.
Khi đã xả hết cơn điên nén trong người, mụ già bất thình lình bóp chặt cổ nàng, khiến đôi mắt u lam của Bạch Vũ phải nhìn thẳng vào gương mặt già mua, hốc hác của mụ. Bạch Vũ chẳng sợ hãi, đối diện nhìn mụ không lùi bước. Nàng biết, hiện tại vùng vẫy cũng không được kết quả gì lớn.
"Ngươi đúng là con nhóc không biết điều. Muốn chết nhanh như vậy. Không dễ đâu."
Nhấn mạnh từng chữ, mụ già không thương tiếc đạp nàng ngã sóng xoài xuống sàn đất lạnh ngắt. Mụ cười lạnh, xoay người ra khỏi căn phòng nhỏ nhốt Bạch Vũ rồi từng bước ra khỏi căn nhà hoang tàn. Niệm chú pháp thuật phong ấn trói buộc, không cho phép bất cứ ai vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-van-tue/3617225/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.