Sáng hôm sau, khi Bạch Vũ tỉnh lại, toàn thân nàng đau đớn chua xót, cảm giác thật không tốt chút nào, như bị thứ gì đè nặng vô cùng khó chịu. Tủi thân mặc cảm ba giây liền muốn mắng chửi người.
Bạch Vũ không thèm nhìn gương mặt người khi dễ mình cả đêm qua. Chỉ vừa oán thầm, vừa chịu đựng cơ thể đau nhức, hạ thân đau đớn, gắng gượng gom lấy quần áo lót của mình mặc vào; gom luôn áo sơ mi cùng áo vét, quần âu của tên khốn kia vội vã mặc vào tử tế. Xé mảnh sa mỏng từ y phục cô dâu làm dây buộc tóc. Chuẩn bị màn bỏ của chạy lấy người. Hơi sức hiện tại dù không có nhưng tinh thần không chịu thua cuộc có thể bất chấp tất cả.
Mở cửa sổ phòng, bước ra ban công tầng 2 nhìn xuống sân rộng phía dưới. Được. Cũng không cao lắm, có thể trực tiếp nhảy xuống mà không hề hấn gì. Bạch Vũ lưu loát không tiếng động nhảy xuống mặt cỏ một tư thế thành một tư tế tuyệt mỹ nhưng chốc đã dừng vài giây. Nơi đó vẫn còn đau, nàng nghiến răng nghiến lợi mắng chửi tam thiếu ngàn lần.
Tập trung tinh thần, trốn đi người làm trong biệt viên. Dựa theo phán đoán tránh đi góc khuất dễ phát hiện và nơi che chắn tầm nhìn khá tốt đến nơi có thể lợi dụng.
Ai có thể ngờ rằng có ngày nàng phải chui lỗ chó khỏi tường rào, chạy thêm mười phút không ngừng nghỉ nơi cây toàn là cây. Hình như biệt thự Hoắc gia xây dựng tựa vào một sườn núi nhỏ. Sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-van-tue/3617224/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.