Ánh mắt anh chăm chú nhìn cô như thể chờ đợi câu trả lời cũng như xem sắc mặt cô thay đổi như nào..điều anh k thể ngờ rằng mặc dù trong lòng cô rất vui khi nghe anh nói vậy nhưng cô lại là người che dấu cảm xúc rất tốt, cô vẫn thản nhiên như k hề lay động, điều đó khiến anh có chút hụt hẫng trong lòng..chưa để cô lên tiếng anh đã vội vàng giải thích.
- dù sao chúg ta cũng là vợ chồng hợp pháp được mọi người công nhận phải không? Tôi nói thế có gì sai..
Cô mỉm cười
- tôi đã nói gì đâu mà anh phải vội vàng giải thích.. đúng là có tật giật mình.
- tôi nói k có thừa, tôi sợ cô lại hiểu nhầm ý tôi..
- anh yên tâm, tôi xác định được ranh giới giữa tôi và anh..
Nói rồi cô đứng dậy..
- để tôi xuốg bảo đầu bếp nấu cho anh bát cháo khác, khó ăn như vậy bỏ đi, k phải cố gắng đâu..
Anh kéo tay cô lại..
- Nếu một ngày nào đó ranh giới đó bị phá bỏ thì sao nhỉ?
Cô nhìn anh một hồi rồi bật cười..
- thì lúc đó chúg ta sẽ yêu nhau, cùng nhau sinh ra những đứa con kháu khỉnh..
Nụ cười cô nhạt dần đi khi nhìn ánh mắt anh..cô nói nhỏ.
- Nhưng có lẽ sẽ chẳng có ngày đó..
Cô bước đi, cánh cửa phòng khép lại, anh nhìn theo bóng dáng cô rồi thở dài..
- chúng ta chắc chắn là duyên phận...
Cô bước xuống tầng, suy nghĩ đi nghĩ lại về chuyện ban nãy..
- mày điên rồi Phương, đầu óc mày đang bay táng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-yeu/28553/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.