Anh tắt điện thoại liếc nhìn để xem thái độ phản ứng của cô thế nào, điều anh k thể ngờ là cô vẫn bình thản ăn tô phở một cách ngon lành..
- Này.. Lương Minh Phương..
Cô ngước lên nhìn anh rồi ngó trước ngó sau.
- tôi gọi cô đấy, làm gì có ai gọi nữa mà ngó trước ngó sau..
- tôi nhìn xem xung quanh đây có ai trùng tên với tôi không? Anh có biết tôi ngồi cách anh mấy chục xăng ti mét thôi không?
- biết..
- thế sao anh nói lớn tiếng với tôi làm gì? Bộ anh sợ tôi điếc hay sao?
- cô..??
- cô gì mà cô.. không ăn nhanh tôi ăn hết rồi ngồi đó mà khóc.. hừm..
- cô là người k có cảm giác hay sao?
- tôi chỉ có cảm giác với người tôi yêu thôi..
Câu nói của cô khiến anh k hề vui, nói đúng hơn là anh lại đang tức giận trong người.. anh bỏ đũa xuống..
- ăn nhanh đi còn về..
- trời đánh tránh miếng ăn, anh có hẹn hò với ai cũng phải đợi tôi ăn uống đàng hoàng... mà tại anh đấy, đang yên đang lành kéo tôi về..
- à thì ra cô thích quay lại dùng bữa với hắn ta, thích thì giờ tôi trở cô lại đấy.
- thôi khỏi.. ăn no rồi..
Anh đứng lên bước vào trong xe, cô nhíu mày nhìn theo..
- cái tên hâm này, sáng nắng, chiều mưa, giữa trưa gió mùa đông Bắc...
Cô đứng dậy thanh toán tiền..
- cô ơi, cho con gửi tiền..
- k cần đâu cô, cậu bạn trai cô gửi tiền rồi.
- anh ấy gửi lúc nào vậy, cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-yeu/28552/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.