Cô bước ra lần thứ hai với áo croptop đến ngang bụng và quần short bò. Ánh mắt ai oán nhìn sếp lắc đầu. Vậy là cô đành khoác thêm cái áo khoác trắng ban nãy vào, anh còn bắt cô kéo khóa lên tận cổ.
“Sếp à…bây giờ là mùa hè mà.” Cô nhăn mày nhìn anh. Mặc như vậy có mà chết ngốt à?
“Được rồi. Đi thôi.” Anh hài lòng kéo cô ra khỏi khách sạn.
“Thư kí Hạ, ra đây bơi với chúng tôi.” Hai cô nhân viên vừa nãy thấy cô chỉ ngồi yên chỗ thảm có ô che, liền tiến lại rủ rê.
Cô cười cười, nói: “Tôi không được khỏe, khi nào thấy ổn sẽ ra sau. Các cô cứ thoải mái đi.”
“Được rồi. Bọn tôi đi đây, tạm biệt.” Hai người đi khuất, Nguyệt Lam thở dài nhìn theo, thật là ghen tị với họ mà. Sao cô lại ốm ngay lúc này được cơ chứ.
Không khỏi nhìn sang người bên cạnh, anh đang chăm chú vào điện thoại xử lí công chuyện, bắt gặp ánh mắt của cô cũng chỉ nhướng mày nhìn lại. Cô bực bội quay đi, cũng may cô còn mang theo văn kiện để làm. Vậy là…trong khi toàn công ty đang vui chơi cho kì nghỉ, sếp và thư kí của bọn họ vẫn lao đầu vào làm việc.
“Xin lỗi đã làm phiền, nhưng mỹ nhân này, có thể cho tôi số điện thoại không?” Bỗng có một cậu chàng trông như người ngoại quốc tiến đến bắt chuyện với cô.
“Anh hỏi tôi hả?” Cô ngẩng đầu lên, đứng trước mặt là một anh chàng cao ráo, làn da ngăm đen và mái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350847/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.