Dù đã đoan chắc bản thân sẽ không thể ngủ thêm nữa, Nguyệt Lam cô lại bắt đầu gà gật tại chỗ. Một lúc sau, cô thiếp đi, cả người dựa vào tay vịn ghế ở bên ngoài. Ai bảo sếp cô luôn thích làm theo ý mình, hễ cô quay xuống hay quay sang nói chuyện với mọi người là anh lại không cho phép, cứ vậy mà bắt cô ngồi im tận mấy tiếng thì thà ngủ còn hơn.
Bạch Ngôn đang xử lí văn kiện trên điện thoại, thấy cô đầu tựa vào tay vịn ghế liền nhíu mày khó chịu, anh lấy tay đỡ đầu cô dựa vào vai anh thật nhẹ nhàng rồi mới hài lòng tiếp tục làm việc.
Nhưng cứ khi nào xe chạy qua con đường gập ghềnh hay ổ gà, đầu cô lại gục xuống, trượt khỏi vai anh. Anh dùng lòng bàn tay đỡ trán cô, một lần nữa để về chỗ cũ, một tay còn lại trực tiếp cố định đầu cô khỏi “bay” ra ngoài. Người khác nhìn vào rất có thể sẽ thấy anh đang “ôm” cô, động tác cũng thật là thân mật!
\\_\\_\\_\\_\\_\\_\\_\\_
Xe dừng lại trước lối vào bãi biển, cửa xe “cạch” một tiếng liền mở, mọi người trên xe ào ào đổ ra ngoài, còn lại mỗi anh và cô vẫn yên vị trên xe. Lí do rất đơn giản, anh đây là không muốn đánh thức cô dậy nên mới ra hiệu mọi người xuống xe thật im lặng. Mấy nhân viên có mặt trên xe ồ lên cảm thán nhưng không thể lên tiếng, bọn họ không biết sếp lại quan tâm thư kí của mình đến thế cơ đấy!
Anh bảo bác tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350849/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.