“Sếp, có phải anh…giận tôi không?” Nguyệt Lam đứng nhìn anh nướng BBQ, hỏi.
“Cô nghĩ sao?” Anh không trả lời trực tiếp mà còn hỏi ngược lại cô.
Điều này càng làm cô chắc chắn, anh giận cô chắc rồi. Mà cũng chẳng cần hỏi làm gì, suốt cả ngày hôm nay anh không tránh mặt thì tảng lờ cô, cô hỏi gì nói gì cũng không thèm đáp lại. Đến tận tối, cô kiên nhẫn hỏi đi hỏi lại đến mười mấy câu, mà anh chỉ đáp có một câu.
Ông trời ơi, cô đã làm nên cái tội tình gì thế???
“Anh vẫn...vụ sáng nay à?” Cô hỏi tiếp.
“Liên quan gì đến tôi.” Anh lạnh nhạt đáp, tay liên tục lật đi lật lại một miếng thịt.
Thịt bị anh nướng đến sắp cháy đến nơi rồi… Cô đang phân vân không biết có nên nhắc anh không, nhưng cô còn phải xử lí cái chuyện có thể sẽ làm tiền lương của cô bay biến, nên vẫn là thôi đi.
“Trùng hợp thật, chúng ta lại gặp nhau rồi người đẹp.” Giọng nói quen thuộc làm cô ngán ngẩm thở dài. Anh chàng Hạo Minh tán tỉnh cô buổi sáng lại một lần nữa tiến đến.
“Tôi tên là Nguyệt Lam, chứ không phải ‘người đẹp’.” Cô nặn ra một nụ cười “từ thiện”, quay ra bắt chuyện với anh chàng.
Ở phía sau, Bạch Ngôn không hiểu là vô tình hay cố ý, lật miếng thịt đã cháy đen kêu “xèo” một tiếng rõ to, thu hút sự chú ý của cả anh chàng kia và cô.
“Ồ! Lại là anh à, sếp lớn?” Anh chàng giở giọng châm biếm, đứng chống hông nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350846/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.