Anh soạn tin.
\[Thư kí Hạ, em mà không nhận cuộc gọi, tôi sẽ đến trước cửa nhà em ngay bây giờ!\] Anh hài lòng nhìn dấu chấm than. Vầy là đủ đe dọa rồi nhỉ?
Cô đọc lướt qua tin nhắn mà không trượt để xem. Anh còn cứng đầu cứng cổ hơn cả cô nữa!
Lần thứ ba, anh gọi đến máy cô.
Cô lưỡng lự một hồi lâu, tiếng chuông điện thoại reo muốn điếc cả tai rồi…vẫn là nhấc máy đi.
“Sao em không trả lời tin nhắn?” Khuôn mặt được phóng đại của anh hiện ra choán hết màn hình, cô liếc mắt ra chỗ khác, lẩm nhẩm trong miệng: “Giờ mà mất điện thì mới hay nè.”
“Tôi đang bận nên không để ý. Nãy là lỡ tay nhấn tắt.” Cô nói.
“Em thức làm việc?” Anh hỏi. Lại còn lỡ tay? Lỡ tay mà nhấn đúng hai lần hả?
Trúng phóc! Cô có cần tán dương anh vì đoán đúng không?
“Anh có việc gì không? Tôi tắt nhé?”
“Có. Ngồi nói chuyện với tôi.” Anh nói tỉnh bơ.
Khóe mắt cô giật giật. Nếu nói chuyện với anh cả đêm, không phải cô vẫn nên làm việc hơn à?
“Anh đi ngủ đi sếp.” Cô thấy anh tối nay hơi bị “chập mạch” rồi đấy. “Lãng phí thời gian để ngồi nói chuyện phiếm với tôi…nghe có vẻ không hay ho gì đâu.”
“Em đừng tắt máy là được. Cứ để vậy đi.” Chỉ cần nhìn cô thôi là đủ, chẳng cần thiết phải nói làm gì.
Sếp có sở thích “dị” quá nhỉ?
“Anh muốn ngắm tôi cả đêm?” Cô hỏi với giọng đùa cợt. Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350775/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.