Hôm nay, tôi phát hiện hình như tôi đã yêu Lục Nghiên Tịch...
Ừ, chúng tôi đã làm lành.
Lục Nghiên Tịch mang thai, mang thai con của tôi.
Vốn dĩ tôi không mong đợi gì với quãng đời còn lại, nhưng chỉ cần nhớ tới sẽ sống cùng với Lục Nghiên Tịch, tôi lại cảm thấy tràn ngập chờ mong với quãng đời còn lại.
...
Từng hàng chữ trên nhật ký đều là tâm trạng của Tư Bác Văn.
Đọc đến đây, Lục Nghiên Tịch cảm thấy đầu ngón tay mình run lên, giống như thể có gì đấy phất qua tim cô, có chút ngứa ngáy.
Trái tim vốn không hề rung động kia, lại một lần nữa không nghe lời đập liên hồi.
Bình thường mỗi khi người đàn ông này nhìn cô là bộ dạng lại hung dữ, Lục Nghiên Tịch còn tưởng Tư Bác Văn không thích cô đến thế.
Nhưng bây giờ cô lại thấy không phải vậy.
Nghĩ đến đây, Lục Nghiên Tịch không nhịn được nhếch khóe môi, đuôi lông mày cũng cong lên theo.
Bỗng ngoài cửa vang lên một loạt tiếng bước chân dồn dập. ngôn tình hay
Nghe vậy, cơ thể Lục Nghiên Tịch thoáng cứng đơ, vội vàng nhét lại quyển nhật ký vào cái hộp lúc đầu, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Mới vừa làm xong tất cả, cửa đã bị Tư Bác Văn mở ra.
Thấy vẻ mặt Lục Nghiên Tịch hoảng loạn, anh nhướng mày: “Sao thế, em làm chuyện gì xấu à?”
Anh vừa vào đã nhìn thấy bộ dạng người phụ nữ này như vậy.
Nghe thấy Tư Bác Văn hỏi, Lục Nghiên Tịch nuốt nước miếng, giả vờ như không thèm để ý.
“Em thì làm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/453057/chuong-538.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.