Đến buổi trưa, Tư Bác Văn lo Lục Nghiên Tịch đang bị ốm ở nhà nên chưa kịp ăn đã lái xe từ công ty về nhà.
Anh nghĩ lại rồi, anh phải ở nhà tự tay chăm sóc cô thì mới yên tâm được, không thì ở trên công ty cứ bị xao nhãng công việc mãi thôi.
Về đến nhà, Tư Bác Văn hỏi người giúp việc mới biết cả sáng nay Lục Nghiên Tịch chưa tỉnh lại lấy một lần.
Anh đi như bay vào phòng ngủ của Lục Nghiên Tịch, biết cô vẫn chưa uống thuốc vì số thuốc mà sáng nay anh đặt bên cạnh vẫn còn đó.
Thấy Lục Nghiên Tịch vẫn chưa uống thuốc, Tư Bác Văn không khỏi nghĩ hay là lại dùng cách mớm thuốc cho cô như hôm qua, chứ không uống thuốc thì sao mà hết sốt được.
Anh bảo người giúp việc đi hâm nóng thuốc rồi mang tới, tiếp tục mớm thuốc cho cô như đêm qua mình đã làm.
Cho cô uống thuốc xong, Tư Bác Văn xuống nhà ăn trưa rồi vào phòng sách, gọi điện cho trợ lý.
"Chuyển tất cả cuộc họp chiều nay thành họp video, mang tất cả giấy tờ cần duyệt qua cho tôi. Chiều nay tôi không tới công ty, mọi chuyện trông cậy hết vào anh đấy."
"Vâng, tôi sẽ đi xử lý ngay." Sau khi sắp xếp đâu vào đấy, Tư Bác Văn quyết định chiều nay sẽ ở nhà để dễ bề chăm sóc Lục Nghiên Tịch.
Đúng lúc này, Lục Nghiên Tịch xoa đầu dậy. Cô đã tỉnh lại, nhận ra mình đang ở trong nhà Tư Bác Văn.
Cô lập tức rời giường rồi xuống nhà. Người giúp việc thấy Lục Nghiên Tịch đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/453020/chuong-501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.