“Này, Tư Bác Văn!”
Nhìn bóng lưng Tư Bác Văn rời đi, đôi mắt Lục Nghiên Tịch không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.
Người đàn ông này…không sao chứ?
Nhìn dáng vẻ vừa rồi của Tư Bác Văn, trông anh rõ ràng rất khó chịu, chẳng trách hôm nay trong phòng họp, người đàn ông này không nói câu nào.
Hóa ra là bị ốm.
Nhưng từ khi cô gặp Tư Bác Văn, người đàn ông này chưa từng bị bệnh.
Ngay khi Lục Nghiên Tịch đang bối rối, cô đột nhiên nhớ lại những chuyện xảy ra đêm qua.
Tối hôm qua, người đàn ông đó dường như tắm nước lạnh...
Nghĩ đến đây, sắc mặt Lục Nghiên Tịch trở nên cực kỳ khó coi.
Không phải chứ!
Nếu Tư Bác Văn vì cô mà trở nên như vậy, thì Lục Nghiên Tịch càng áy náy hơn.
Lục Nghiên Tịch suy nghĩ một lát bèn quyết định, không được, cô phải làm gì đó.
Nhưng nghĩ đến mối quan hệ khó xử giữa mình và Tư Bác Văn hiện giờ, Lục Nghiên Tịch cắn răng, trong lòng không ngừng an ủi chính mình.
Coi như để trả ơn Tư Bác Văn đã giúp cô đêm qua.
Nghĩ đến đó, Lục Nghiên Tịch xoay người chạy thẳng ra ngoài.
…
Bên này, sau khi ra khỏi phòng họp, Tư Bác Văn lập tức trở về khách sạn.
Không biết tại sao từ tối hôm qua, đầu anh có hơi choáng váng, tinh thần thế nào cũng không dậy nổi.
Anh xoa đầu lông mày, cả người nằm luôn xuống giường.
Quên đi, lúc này phải nghỉ ngơi cho khỏe đã.
Tư Bác Văn đang nằm trên giường, định nói thì nghe thấy tiếng gõ cửa dồn dập.
Cốc cốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452995/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.