Ai mà chẳng biết Lục Nghiên Tịch không có năng lực làm việc.
Trong lòng Vu Diễm My, cô ta không tin Lục Nghiên Tịch thật sự có thể hoàn thành tốt toàn bộ giấy tờ đó.
Lục Nghiên Tịch liếc mắt nhìn Vu Diễm My, đáp trả ngay.
"Đừng lo, tôi đã chuẩn bị ổn thỏa rồi, không cần giám đốc điều hành Vu bận tâm."
Làm sao Lục Nghiên Tịch không biết Vu Diễm My có ý gì, còn gì khác ngoài muốn nhìn cô bị cười chê chứ?
Cơ mà có lẽ lần này phải khiến Vu Diễm My thất vọng rồi.
Biểu hiện của Lục Nghiên Tịch không giống như trong tưởng tượng của Vu Diễm My lắm, cô ta cắn răng, lòng không cam tâm chút nào.
"Liệu mà chuẩn bị đàng hoàng vào, đừng tới đó không những bẽ mặt mình mà còn hạ thấp công ty chúng tôi!"
Phải biết rằng đây là dự án mà cô ta luôn muốn đảm nhận bấy lâu nay, vậy mà bây giờ người phụ trách nó lại biến thành Lục Nghiên Tịch.
Điều này làm cho trong lòng Vu Diễm My căm hận, chán ghét vô cùng!
Nghĩ đến đây, vẻ mặt Vu Diễm My trở nên phẫn hận hơn bao giờ hết.
Nghe thấy lời này của Vu Diễm My, Lục Nghiên Tịch không khỏi nhếch mép, ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
"Vậy sao?"
"Hình như cái này không liên quan gì tới công ty các chị mà."
"Nhưng chị đừng lo, chuyện như vậy sẽ không xảy ra nữa đâu."
Vu Diễm My càng thấy chướng mắt hơn vì thái độ không xem ai ra gì của Lục Nghiên Tịch.
Cô ta siết chặt tay: "Được, tôi chống mắt lên xem lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452994/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.