Bên trong đồn cảnh sát.
Dưới sự nỗ lực không ngừng, cuối cùng nhóm người Lăng Thiệu Huy cũng tìm được không ít manh mối.
“Tổng giám đốc!”
Nghe thấy tiếng hét của Lăng Thiệu Huy, Tư Bác Văn gật đầu.
“Ừ, thế nào?”
“Chúng tôi vừa tìm được vị trí hiện tại của cô Lục, là trong một nhà xưởng đổ nát ở vùng ngoại thành.”
Nghe đến đây, Tư Bác Văn không khỏi cau mày theo.
“Còn ngây người ra đó làm gì, mau đi tìm cô ấy!”
Trong mắt Tư Bác Văn tràn đầy lo lắng, nghĩ đến việc có thể Lục Nghiên Tịch đang phải chịu sự tra tấn vô nhân đạo, trong lòng anh có một sự hoảng loạn không thể giải thích được.
Nhìn dáng vẻ gấp gáp như vậy của Tư Bác Văn, Lăng Thiệu Huy lại tiếp tục nói.
“Anh yên tâm, chúng tôi đã cử người qua đó rồi.”
“Đợi một lúc nữa thì có thể tìm thấy được vị trí của cô Lục.”
Nghe Lăng Thiệu Huy nói vậy, không biết tại sao trong lòng Tư Bác Văn vẫn cảm thấy có chút không yên tâm.
Anh đứng dậy: “Không, tôi phải đích thân đi coi.”
Không tận mắt nhìn thấy người phụ nữ ngu ngốc kia, sao trong lòng anh có thể yên tâm.
Nói xong câu đó, Tư Bác Văn đứng dậy, trực tiếp xoay người rời đi.
“Tổng giám đốc!”
“Tổng giám đốc, chờ tôi với.”
…
Vùng ngoại thành, bên ngoài nhà xưởng.
Lúc Tư Bác Văn tới đã là nửa tiếng sau, anh nói với cảnh sát trước mặt.
“Thế nào, đã xác định được vị trí của người đó rồi sao?”
Những cảnh sát này đến đây để nằm vùng trước.
Nghe thấy Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452971/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.