“Mẹ, con không buồn ngủ.”
Gia Bảo chớp đôi mắt to tròn, ánh mắt đầy vẻ tỉnh táo.
Nhìn dáng vẻ này của Gia Bảo, Ngụy Như Mai càng thêm đau lòng.
Nhưng trong đầu Tư Bác Văn vẫn đang suy nghĩ tới những lời bác sĩ vừa nói.
Sao có thể là ngộ độc thực phẩm chứ.
Bởi vì trong nhà có chuyên gia dinh dưỡng, sao bọn họ có thể nhầm lẫn những thứ này được.
Sao có thể để Gia Bảo bị ngộ độc thực phẩm chứ?
Nghĩ tới đây, Tư Bác Văn không khỏi híp mắt.
Nhìn dáng vẻ này của Tư Bác Văn, Ngụy Như Mai vội vươn tay nắm lấy tay anh.
“Bác Văn...”
Ngụy Như Mai nháy mắt với Tư Bác Văn, dường như đang ra hiệu mọi chuyện để bàn sau, còn bây giờ sao không quan tâm đến Gia Bảo một chút đi.
Tư Bác Văn cũng hiểu, lập tức dịu dàng nhìn Gia Bảo.
“Gia Bảo, bây giờ cảm thấy thế nào rồi?”
Gia Bảo lắc đầu, vô cùng ngoan ngoãn đáng yêu.
“Ba, con không sao ạ.”
Tư Bác Văn nhếch miệng nở nụ cười dịu dàng, cứ như vậy mà nhìn Gia Bảo.
“Gia Bảo của chúng ta giỏi quá!”
Bỗng nhiên, Tư Bác Văn như chợt nhớ tới cái gì đó, lập tức mở miệng hỏi Gia Bảo: “Gia Bảo.”
“Sáng nay con đã ăn những thứ gì? Là ai làm cho con?”
Tư Bác Văn càng nghĩ càng cảm thấy chuyện này không hề đơn giản.
Trong nhà có chuyên gia dinh dưỡng mà lại xuất hiện vấn đề này. Nếu đây không phải là sai lầm của chuyên gia dinh dưỡng, vậy thì chính là có người cố ý ra tay với Gia Bảo.
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452915/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.