“Anh không muốn ích kỷ như vậy.”
“Nếu như phải lựa chọn giữa em và con, chắc chắn là anh sẽ không do dự mà chọn em!”
Tư Bác Văn nhìn Lục Nghiên Tịch và nói thẳng.
Trong mắt anh đầy vẻ không nỡ, còn có khó chịu.
Phải trơ mắt nhìn con của mình bị phá bỏ, làm sao trong lòng anh lại dễ chịu được chứ.
Khi đưa ra quyết định này thì trong lòng anh cũng đang không ngừng giãy giụa và áy náy.
Nhưng vì Lục Nghiên Tịch, anh không còn lựa chọn nào khác.
Nhìn thấy bộ dạng này của Tư Bác Văn, trái tim Lục Nghiên Tịch chợt nặng nề, cô hơi bối rối.
“Ý anh là sao, anh đang nói gì vậy?”
Lục Nghiên Tịch vội vàng đảo mắt, cô không muốn nhìn Tư Bác Văn nữa, giống như đang sợ mình sẽ lộ tẩy.
“Bây giờ sức khỏe của em rất tốt, cơ thể của em, em rõ ràng hơn bất cứ ai!”
Nhìn thấy Lục Nghiên Tịch như thế, Tư Bác Văn lắc đầu.
Anh bất đắc dĩ thở dài: “Đến lúc này rồi mà em còn không định nói cho anh biết sự thật hay sao?”
Tư Bác Văn thật sự không hiểu bên trong cái đầu nhỏ của Lục Nghiên Tịch đang nghĩ cái gì.
Đã đến lúc này rồi mà cô còn muốn gạt anh!
“Nghiên Tịch, tại sao trước đó em không nói cho anh biết chuyện em bị bệnh máu trắng!”
Tư Bác Văn nhìn thẳng vào Lục Nghiên Tịch, trong mắt đầy vẻ dò hỏi.
Người đàn ông vừa nói dứt lời, trong chốc lát, toàn thân Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/3006529/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.