Tôi bị Chẩm Nguy đưa lên giường.
Vì uống quá nhiều, tôi cứ thế mà thiếp đi, trong lúc mơ màng, tôi có cảm giác mình đang bị sốt, đầu như muốn nứt ra.
Quả nhiên tật xấu uống rượu là bị sốt mãi không sửa được, tôi nằm trên giường lăn qua lộn lại, cơn đau đầu vẫn không hề giảm bớt.
Trong lúc yết hầu khô rát, đầu đau đến mức không thở nổi, tầm mắt mơ mơ hồ hồ không thể nhìn rõ cảnh tượng trước mặt, tôi thầm nghĩ coi như là bệnh cũ vậy, sáng mai dậy là khỏi.
Đột nhiên có người hỏi: "Tiểu quỷ đáng yêu, em thích túi màu gì?"
Tôi theo bản năng trả lời: "Màu tím."
"Được."
Đầu lập tức không còn đau nữa, tôi lập chìm sâu vào giấc ngủ.
Không biết ngủ bao lâu, tôi bị một tiếng "ping" đánh thức.
Mở mắt, tôi thấy mình đang nằm trên chiếc sô pha mềm mại.
"Đây là đâu?"
Tôi dụi mắt, cảm thấy cơ thể bỗng trở nên nhẹ đi rất nhiều.
Chết tiệt, sao tôi không đi đứng được vậy?
"Này này này, tiểu quỷ đáng yêu, em đừng chạy lung tung như thế chứ!"
Một người đàn ông mặc đồ trắng xuất hiện, cả mái tóc cũng một màu trắng.
"Anh là ai?"
"Tôi là Bạch Quỷ."
Bạch Quỷ?
"Anh... Chắc anh không phải là Bạch Vô Thường đấy chứ?"
"Vấn đề này thì..." Bạch Quỷ gãi đầu, "Đúng là tôi, có điều tôi đổi tên rồi, Bạch Vô Thường chỉ là tên cũ."
Tôi nghe nói Hắc Bạch Vô Thường vô cùng hung ác, sự việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dieu-uoc/3334127/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.