"Xin hỏi phải xưng hô với thần Đọa Lạc sao đây?"
Vốn dĩ chẳng phải gái ngoan, bây giờ đối mặt với vị thần quyến rũ như vậy, bản tính của tôi lập tức được bộc lộ.
"Chẩm Nguy."
"Chẩm... Nguy..."
Vẻ ngoài của anh thật sự rất nguy hiểm.
Trước khi chết có thể kích thích như vậy đúng là khiến người ta hưng phấn.
"Cô bé, giờ em định đưa tôi đi đâu đây?"
"Đừng gọi tôi là cô bé." Tôi vuốt lại mái tóc xoăn của mình, "Nguy thần, mọi người đều gọi tôi là chị Tùy, hay là anh cũng gọi tôi thế đi."
"Lòng tham không đáy."
Anh cầm bút đánh vào đầu tôi, động tác tự nhiên thuần thục làm tôi bỗng có ảo giác chúng tôi cực kỳ thân thiết.
"Viết nơi muốn đi lên tờ giấy, sau đó chúng ta đi, đến giờ sẽ tự động quay lại."
Tôi cầm tờ giấy tựa vào sô pha, chặn ánh mắt của Chẩm Nguy: "Bí mật!"
Tôi nhìn Chẩm Nguy chằm chằm, dù có là thần thì chắc anh ta cũng chưa từng chứng kiến "sự nguy hiểm" của quán bar nhỉ!
Nghĩ vậy, tôi lập tức viết chữ "bar" lên tờ giấy.
Lần nữa mở mắt, tôi liền cảm nhận sự khoái hoạt đã lâu chưa hưởng thụ.
Tôi bặm môi chỉnh lại son, hưng phấn kéo Chẩm Nguy vào trong.
Chẩm Nguy nhướng mày như muốn nói "Ý kiến không tệ đấy."
Đó là đương nhiên!
Bộ vest đen của Chẩm Nguy vô tình phù hợp, xương quai xanh như ẩn như hiện vốn đã rất đẹp, nốt ruồi lệ dưới ánh đèn càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dieu-uoc/3334126/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.