Thiên Nguyệt bị đau mà tỉnh lại, hắn vừa mới mở mắt đã nhìn thấy tay Diêm Tố đầy máu, vừa khóc vừa cắt tay hắn bằng dao nhỏ không biết từ đâu làm ra.
Trên cánh tay hắn đều là những vết máu động lại lồi lỗm, mà trên người hắn cũng toàn là vết máu đỏ sậm.
Quỷ tu có thật thể máu trời đỏ sậm.
"Ngươi đang làm gì?" Thiên Nguyệt cắn răng mở miệng.
Diêm Tố bị Thiên Nguyệt bỗng nhiên lên tiếng dọa nhảy dựng, tay run lên, mũi dao lại chọc đi vào vài phần, Thiên Nguyệt đau đến mức nháy mắt mặt đen thêm vài phần nữa.
"Ngươi tỉnh rồi." Diêm Tố trả lời bằng giọng mũi, hai mắt đỏ bừng nhìn Thiên Nguyệt, thấy Thiên Nguyệt mình chằm chằm tay mình, đột nhiên lui về sau.
"Thật... thật xin lỗi, ta không có cách nào khác, chỉ có thể..."
Diêm Tố muốn gϊếŧ mình?
Cái ý nghĩ này mới vừa hiện lên, ánh mắt Thiên Nguyệt chợt trở nên sắc bén.
Diêm Tố bị ánh mắt đó nhìn chằm chằm, lại bắt đầu lui về sau.
Thiên Nguyệt thấy Diêm Tố rụt thành một nhúm, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một tia vô lực, hắn quá xem trọng Diêm Tố.
"Ngươi đang làm gì?" Cho dù không nể mặt mũi của cô cô, hắn cũng không dám động vào mình.
Tầm mắt Diêm Tố nhìn cánh tay Thiên Nguyệt: "Ta... những con sâu đó... chui vào trong thân thể ngươi, ta... ta..."
Hu hu hu, hắn sợ nhất là sâu, hù chết người ta!
Thiên Nguyệt nhìn bên cạnh cánh tay, quả nhiên có không ít thi thể của mấy con sâu.
Hắn biết con hàng này sợ sâu sợ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1169166/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.