Đi một đoạn đường dài, Vu Hoan thấy một hang động thực sự âm trầm, muốn tiến vào nghỉ ngơi một chút. Nhưng ai dè, trong hang động ấy có một nữ nhân, bên trong sơn động âm ú, âm thanh quỷ khóc sói gào đứt quãng truyền tới,một thân nữ tử đỏ rực ngồi trên một đống xương trắng xóa chất cao đến ngang người. Một cảnh tượng khiến con người ta sợ hãi muốn ngất xỉu ngay tức khắc.
Vu Hoan tùy ý làm bậy lại không sợ cô hồn dã quỷ làm loạn. Nàng chịu đựng thận trọng cùng nhẫn nhịn nhưng không phải thế cũng quá nghịch thiên sao? Lại có người còn muốn biến nàng thành... Nữ phụ muốn tạo phản, lại muốn nàng hỗ trợ? Được, không lấy tiền. Nam phụ lại muốn mượn kiếm giết nàng, nàng chẳng phải đưa kiếm miễn phí sao? Thật trớ trêu, nghịch cảnh. Thần Khí của cung điện sắp mất, thiên hạ rối loạn, cô hồn dã quỷ làm loạn, họa khắp thế gian. Con người gặp nhiều tai ương khó tránh khỏi, nhịp sống thay đổi không thể nào theo kịp, cứ thế dần dần mất sự sống, cô hồn dã quỷ trở thành bá vương trên thế gian này.
Nữ chính sẽ tìm cách gì, làm thế nào để lập lại trật tự cũ, để ma quỷ cũng phải sợ cô mà bỏ đi? Thiên hạ thái bình không rối loạn như trước.