Ai đờ mờ hành lễ với ngươi hả!
Phó Vinh vẫn duy trì cái tư thế kia, hoàn toàn không thể đứng lên được, lửa giận trong lòng đều muốn thiêu hết lý trí của hắn rồi.
Ngoại trừ tên hổn đản Dương Trạch kia, còn chưa từng có người nào chọc tức hắn như vậy.
"Thì ra là ngươi thích tư thế này nha! Thôi được, ta cũng không làm khó ngươi, cứ nói chuyện như vậy đi!"
Có chút xấu hổ nào không vậy? Ai thích như thế!
Phó Vinh chưa từng có xúc động muốn gϊếŧ chết một người như vậy, mặc dù là Dương Trạch cùng An Vũ đều không có.
Không đúng... Còn có một người, nữ nhân gϊếŧ chết con trai của hắn kia!
Mà Phó Vinh hoàn toàn không biết, kẻ thù gϊếŧ con trai hắn đang ngồi trước mặt hấn, muốn tâm sự chuyện nhân sinh với hắn.
"Ờ, nói từ đâu trước bây giờ..." Vu Hoan sờ sờ cằm, dáng vẻ trầm tư.
"Ngươi rốt cuộc là ai? Phó Vinh ta có thù hận gì với ngươi?" Phó Vinh cảm thấy hắn nên làm rõ ràng tình huống của bản thân đã.
"Đại khái là có đi!" Dù sao nàng gϊếŧ con trai của hắn mà!
Cái gì đại khái là có?
Có thì có, không có thì không có, còn đại khái là có?
Phó Vinh rất xác định, hắn chưa từng gặp nữ nhân này, chẳng lẽ là thân nhân của những nữ nhân ngày thường hắn đùa bỡn?
"Đừng chuyển đề tài, tới nói xem ngươi gần đây ngươi đang làm chuyện lớn gì?" Vu Hoan nằm bò lên bàn, kề sát vào Phó Vinh.
Liên Mặc nhìn thấy hãi hùng khiếp vía một trận, gần như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1168887/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.