Edit: Clover110
Linh La thích tiểu thú kia, Vu Hoan lại không thích cũng chỉ có thể không tình nguyện nhìn Linh La ôm tiểu thú kia vào ngực nuôi như hài tử.
Thôi, xem như nuôi thêm một con sủng vật vậy.
Vu Hoan an ủi bản thân.
“Đúng rồi, Khuyết Cửu!” Vu Hoan lúc này mới nhớ đến còn một người nữa bị mất tích, “Đi tìm nàng mau!”
“Để ta đi, ngươi chờ ở chỗ này.” Dung Chiêu giữ chặt tay Vu Hoan, lạnh giọng phân phó.
Mặc kệ Vu Hoan đáp ứng hay không, hắn xoay người liền đi.
Vu Hoan nhìn Linh La có tiểu thú liền quên mât tất cả đành thở dài, cuối cùng vẫn không có đi theo.
Vu Hoan kéo Liên Mặc ra xa một chút, đến chỗ mà nàng không ngửi thấy được mùi máu tươi mới thôi.
Sắc trời dần dần tối xuống, ánh lửa chiếu sáng cả một phương trời, đáy lòng Vu Hoan ẩn ẩn có chút bất an, đáy lòng không ngừng kêu tên Dung Chiêu. Ban đầu Dung Chiêu còn đáp lại, lúc sau hoàn toàn không có thanh âm.
Chờ một lúc lâu, Vu Hoan sắc mặt khó coi đứng dậy, đi về phía Dung Chiêu rời đi.
“Tiểu Hoan Hoan, ngươi đi đâu vậy?” Linh La ôm tiểu thú đã ngủ, đứng bên cạnh đống lửa, nghi hoặc hỏi.
Vu Hoan mím môi nói: “Ta đi tìm hắn, ngươi ở chỗ này chờ ta, ta sẽ trở về nhanh.”
Nói xong, lấy Kinh Tà đao ban nãy Linh La đưa cho mình, đưa lại cho Linh La rồi dặn dò, “Có việc gì thì lấy Kinh Tà đao liên hệ Thiên Khuyết Kiếm.”
Linh La cầm lấy Kinh Tà đao, nhếch miệng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1168720/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.