Editor: Clover110
Dung Chiêu đi đến bên cạnh Vu Hoan, đạm mạc hỏi: “ Vừa rồi ngươi nói gì với Phong Khuynh Dao?”
Vu Hoan nghiêng nghiêng đầu, vẻ mặt vô tội trả lời, “Chưa nói cái gì a.”
Sắc mặt Dung Chiêu trầm vài phần, “Chưa nói cái gì, nàng sao lại không ra tay với người?”
“Bởi vì ta xinh đẹp a.” Vu Hoan trả lời đương nhiên, “Ngươi nên biết rằng, người phong hoa tuyệt đại, mỹ mạo có một không hai giống như ta đây thiên hạ làm gì có ai có thể so.”
Dung Chiêu: “…” Nữ nhân này lấy đâu ra tự tin như vậy.
Mỹ mạo của nàng hiện tại, quá lắm được xem là kiều mị khả nhân, còn cách từ tuyệt sắc này một khoảng rất xa a.
Rốt cuộc nàng không biết xấu hổ hay sao mà nói những lời đó?
“Lớn lên đẹp không phải lỗi tại ta, ai khiến dung mạo ta hoa nhường nguyệt thẹn như vậy…” blah blah, sau đó Vu Hoan còn nói một bài diễn thuyết dài gần mười lăm phút.
Cho đến khi Phong Khuynh Dao bị trận pháp của Sở Vân Cẩm vây khốn, Vu Hoan mới cớ chút không tình nguyện ngừng lại, nhìn xuống phía dưới.
Phong Khuynh Dao bị nhốt trong trận pháp, cuồng nộ giơ kiếm chém về phía kết giới, muốn chém vỡ trận pháp.
Nhưng mà, lúc nàng ta cầm Vũ Hồng kiếm chém lên trận pháp, lực lượng của Vũ Hồng kiếm liền bắn ngược lên thân nàng toàn bộ.
Nháy mắt thôi, Phong Khuynh Dao nhìn qua như bị tưới huyết vậy.
Quả thật là… nhìn thấy mà thương!
Cài cụm từ này không phải dùng cho trường hợp như thế này a uy!!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1168702/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.