Edit: May22
“Cho nên, ngươi giảng nhiều như vậy, một cái trọng điểm cũng không có nói đến a!” Vu Hoan cạn lời chọc chọc Phong Khuynh Dao.
Phong Khuynh Dao dữ tợn trừng mắt nhìn Vu Hoan một cái.
Dung Chiêu đứng ở bên cạnh.
Ngươi hỏi vì sao Vu Hoan cùng Phong Khuynh Dao lại đang vui sướng trò chuyện?
Hắn có thể nói, hắn cũng không biết sao?
Vừa rồi Vu Hoan đột nhiên ném hắn xuống liền hướng Phong Khuynh Dao bay qua, chờ khi hắn đến, Phong Khuynh Dao đã thu liễm lệ khí quanh thân.
Trước sau bất quá chỉ có mấy giây, quả thực là phát triển thần tốc.
Hắn hoàn toàn không biết đã xảy ra cái gì.
“Rồi rồi, ngươi nói ngươi nói.” Vu Hoan nhanh chóng thu hồi tay.
“Ta bị luyện hóa thành ma khí, những nhân loại tham lam đó lại vọng tưởng khống chế ta, hừ, cũng không nhìn xem chính mình là cái thân phận gì.”
“Cho nên ngươi liền bắt đầu tàn sát?” Vu Hoan không sợ chết tiếp tục xen mồm.
Phong Khuynh Dao lại dữ tợn trừng Vu Hoan, Vu Hoan lập tức câm miệng.
“Rõ ràng là chính bọn họ vì tranh đoạt ta, giết hại lẫn nhau, đến cuối cùng tất cả tội lỗi lại đều đẩy hết lên người ta.”
Vu Hoan yên lặng nhìn đống thi thể trước mặt.
“Bọn họ đáng chết.” Phong Khuynh Dao dường như biết Vu Hoan suy nghĩ cái gì, “Đều là bọn họ tự tìm, ngàn năm trước bọn họ cưỡng chế phong ấn ta, không nghĩ tới ta còn có một ngày lại thấy ánh mặt trời.”
Phong Khuynh Dao đột nhiên quay đầu, lăng lăng nhìn Vu Hoan, “Diệp Vân Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1168701/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.