Ta kinh ngạc nhìn hắn, nếu là hắn hẹn ta đến Khởi Nguyệt Lâu, tại sao người ta gặp lại là phụ thân hắn?
Ngọn đèn lóe lên, soi sáng một ngọn lửa trong mắt hắn, “Ta là người không giỏi ăn nói, có tâm sự cũng chỉ đắn đo trong lòng, không biết phải nói ra thế nào… Khi ta cảm nhận được mình có tình cảm với muội, muốn bày tỏ với muội, muội lại gọi ta là ca ca… Muội không biết rằng, muội gọi một lần là một lần ta chết lặng. Những lời muốn tỏ bày bị muội đẩy trở lại. Trước mặt Giang Thần muội tự nhiên thoải mái. Nhưng ở trước mặt ta, muội rất gò bó rụt rè. Ta nghĩ, chắc muội coi ta như ca ca thật… Vì vậy, ta không bày tỏ gì nữa.”
Ta nghe đến đó liền thấy chua xót trào dâng. Vào thời điểm đó, ta cảm thấy hắn như trên cao vời vợi, gọi một tiếng ca ca, đã là gần gũi đến cực hạn rồi.
“Ta vẫn luôn nghĩ muội thích Giang Thần, cho đến khi muội đột nhiên nói với sư phụ là muội muốn gả cho ta. Muội không biết hôm đấy ta mừng như điên… Ta rất ít khi uống rượu, hôm đấy không kiềm chế được mà cạn chén một mình. Nhưng niềm vui chỉ là trong nháy mắt, muội đi đến, nói cho ta biết, muội chỉ đùa với ta.”
Giọng hắn trĩu nặng nỗi buồn. Lòng ta như bị một tảng chì đè xuống, rơi không thấy đáy.
“Sau đó, muội nhiệt tình mai mối cho ta, lại cùng Giang Thần định hôn ước, lòng ta hụt hẫng khó chịu… , chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-con-uyen-uong-mot-doi-le/3242936/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.